KEM ĐÁ - Trang 72

không cần mật khẩu đâu.

Đến Pristina

*

chị sẽ gọi điện về nhé.

Oreki Tomoe.

Ở lì trong Lãnh sự quán Nhật Bản? Chị hai, chị đã gây chuyện gì

vậy! Dù sao tôi cũng chẳng lo lắng. Chi tiết cụ thể có lẽ được ghi
trong thư gửi cho bố. Thành phố Pristina, tôi nhớ mình đã nghe ở đâu
đó rồi nhưng không thể nhớ ra. Đã là nơi chị tôi đặt chân đến thì thể
nào cũng là chiến trường cổ chẳng mấy ai hay hoặc cái gì đại loại thế.

Dẫu vậy đi chăng nữa. Tôi thở dài. Dường như chị hai có một mạng

lưới thông tin mà tôi không hay biết và đang theo dõi tôi chăng? Hay
là câu lạc bộ Cổ Điển có bí mật truyền kiếp liên quan đến ấn bản tập
san các năm trước? Phải, đúng lả bọn tôi đang tìm các ấn bản cũ mà
chưa tìm ra được.

Vấn đề cá nhân của Chitanda thì hôm trước tôi đã nghe rồi, còn vấn

đề chung cô nàng đặt ra với tư cách Chủ tịch câu lạc bộ Cổ Điển là
làm tập san. Lúc biết tập san không có trong thư viện Chitanda đã có
vẻ rất nản, nhưng nếu lời của chị hai tôi là thật thì tìm được tập san
rồi.

Nếu coi kết quả là mục đích thì việc tạo ra kết quả sẽ đạt được mục

đích đó. Điều đó đồng nghĩa với việc sẽ thêm một chuyện phiền phức,
nhưng vì lý do đó mà thủ tiêu thông tin này thì thật mất nhân tính. Lại
một lần nữa thư của Oreki Tomoe làm xáo trộn cuộc sống của tôi.

Tôi tạm thời nhét bức thư vào trong túi quần đồng phục đang treo

trên mắc.

Tan học ngày hôm sau, ngay lập tức tôi đi về phòng họp câu lạc bộ.
Ngày đầu tiên sau khi được nghỉ thì lại trùng với một ngày nắng đẹp
lâu lắm mới có nên câu lạc bộ nào cũng rất hăng hái. Từ sân trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.