KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 158

"Người khác không biết, nhưng chị biết tại sao hôm nay chú lại tới đây, mà
hôm qua chị còn thấy lạ, sao chú lại hỏi han đến chuyện của chị cả … " Lục
Gia Anh hơi lo lắng mở miệng, đi thẳng vào vấn đề, "Cô bé này là con dâu
chị cả coi trọng, chú làm như vậy … có phải … hơi quá đáng không?"

"Cái gì mà hơi quá đáng?" Lục Cảnh Diệu ấm ức bật lại, ánh sáng từ chiếc
đèn cây chiếu lên khuôn mặt tuấn tú trăng nõn của Lục Cảnh Diệu, sáng
trắng mơ hồ. Anh cất giọng với vẻ hơi lười nhác lại pha thêm sự trầm khàn
và mềm mỏng, như thể truyền tới từ phương xa.

"Cô ấy là mẹ của Hi Duệ ."

Lục Gia Anh ngây ngẩn, không nói nên lời: " … "

Lục Cảnh Diệu dựa lưng vào mặt tường, ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt đã
kinh ngạc đến nỗi nói không ra lời của Lục Gia Anh: "Chị hai, chị nói xem,
em đoạt lại người phụ nữ của mình là điều có nên hay không?"

Lục Gia Anh há hốc, chân mày cau chặt lại: "Nếu như cô Tần kia là mẹ của
Duệ Duệ thật, mà lại còn đồng ý qua lại với Đông Đông thì cũng quá vớ
vẩn rồi."

"Không liên quan gì đến cô ấy." Giọng điệu Lục Cảnh Diệu rất hờ hững,
"Bây giờ cô ấy chẳng nhớ gì cả."

Lục Gia Anh: "Không nhớ gì cả là sao?"

Lục Cảnh Diệu nheo lại hai mắt, lồng ngực như trào dâng một ngọn lửa.
Bởi vì giọng điệu mang theo lửa giận, nên lời nói ra hơi quái gở: "Em làm
sao biết được đầu cô ấy bị cửa kẹp hay bị lừa đá!"

Chương 18

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.