KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 472

Dư Kiều cứng đờ, sau đó anh thấy một bà lão ngồi xe lăn nói với cô gái
phía sau: "Nghiên Thanh, đẩy bà về phòng."

Lục Cảnh Diệu liếc nhìn gương mặt tái nhợt của Tần Dư Kiều. Cái quái gì
thế này?! Sau đó sắc mặt anh cũng trầm xuống, nói với Hi Duệ đã đi được
vài bước: "Hi Duệ, quay lại đây nào."

Chương 47

Lục Hi Duệ đang chạy đến chỗ đó định chào bà thì bị Lục Cảnh Diệu gọi
trở về. Hi Duệ bị ba gọi lại từ từ lùi về phía sau hai bước rồi vội vàng chạy
ra sau lưng Lục Cảnh Diệu, chớp chớp đôi mắt to tròn. Rồi nó ngẩng đầu
lên nhìn gương mặt như sắp khóc của Tần Dư Kiều, chân mày cũng nhíu
lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm lại nhìn chằm chằm vào cụ mình.

Bà Tần vừa nói lẫy bảo Hạ Nghiên Thanh đẩy mình về phòng, nhưng lời
vừa ra khỏi miệng liền cảm thấy hối hận. Nhưng lời nói ra như bát nước đổ
đi, muốn hốt lại cũng không thể được, ngược lại Hạ Nhiên Thanh lại giải
vây cho bà: "Bà nội, hiếm lắm Kiều Kiều mới có dịp về nhà, chúng ta đừng
làm khó cậu ấy có được không?"

Hạ Nghiên Thanh nói không nặng không nhẹ, nhưng từng chữ lại như cứa
vào lòng Tần Dư Kiều. Trước kia cô cũng dỗ bà nội như Hạ Nghiên Thanh
vậy. Người ta nói cách thế hệ thì thân thiết, nhà họ Tần chỉ có độc nhất một
đứa con trai là Tần Ngạn Chi, cô chính là cháu gái ruột duy nhất của nhà họ
Tần. Trước kia trong nhà có chuyện gì khiến bà nội nổi cáu không chịu ăn
cơm, Tần Ngạn Chi đều bảo cô dỗ bà nội.

"Nếu như bà nội không ăn, Kiều Kiều cũng không ăn."

Có lúc lại đến lượt bà nội dỗ cô: "Kiều Kiều không ăn, bà nội cũng không
ăn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.