KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 149

Kết quả, bình thường Lục Nguyên Đông trả lời tin nhắn với tốc độ còn
nhanh hơn Internet, lần này lại chậm chạp không chịu trả lời. Tần Dư Kiều
dựa lưng vào xe, Dương Nhân Nhân mỉm cười: "Bên kia ba người thiếu
một chân bài, Kiều Kiều đi chơi với đám bà già bọn cô nhé."

Đâu có phải thiếu một chân bài, lúc cô và Dương Nhân Nhân đến, trong
nhà đã mở một bàn mạt chược, mà "thiếu một chân bài" Dương Nhân Nhân
nói có nghĩa là bàn thứ hai thiếu một chân bài.

Phụ nữ nhà họ Lục đều cực kỳ nhiệt tình, nhất là Lục Gia Anh, người cô
thứ hai của Lục Nguyên Đông và Lục Hi Duệ. Lúc cô và Dương Nhân
Nhân vừa vào cửa, người cô thứ hai này đã đứng dậy kéo cô ngồi vào chỗ
của mình: "Dư Kiều, cô đi nhà vệ sinh trước, cháu đánh hộ cô nhé."

Tần Dư Kiều như ngồi bàn chông: "Cháu chơi kém lắm."

"Không sao đâu, có thua cũng là tiền của Gia Anh." Một người ngồi đối
diện cười với cô, nhìn mặt có vẻ là người lớn tuổi nhất ở đây.

Tần Dư Kiều cười gượng, cô chơi mạt chược kém thật. Đúng lúc này, có
một người giúp việc bẽn la bẽn lẽn chạy vào, nói với mấy bà bên trong
bằng chất giọng đặc sệt của người thành phố S: "Lão Lục tới rồi ạ."

Lão Lục chính là Lục Cảnh Diệu, đứng thứ sáu trong nhà họ Lục. Cô giúp
việc này đã ở cho nhà họ Lục rất lâu, cũng theo nhà họ Lục gọi Lục Cảnh
Diệu là lão Lục.

Lúc Lục Cảnh Diệu vào nhà, Dương Nhân Nhân không nhịn được chèn ép
anh: "Cảnh Diệu, sao hôm nay chú lại rảnh rỗi thế? Toàn đám đàn bà con
gái liên hoan với nhau, chú chạy tới làm gì?"

Lục Cảnh Diệu cười tươi, gỡ khăn quàng cổ trên cổ xuống, nhàn nhã đi đến
trước mặt Tần Dư Kiều, nhưng lại làm như không nhìn thấy cô, tự tìm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.