KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 151

Tần Dư Kiều chỉ cảm thấy nụ cười của Lục Cảnh Diệu như lóe sáng trước
mắt mình, sáng đến mức khiến đầu óc mình hơi ngây ngất, lại quên mất
xưng hô với Lục Cảnh Diệu thế nào, lúc mở miệng lại thốt ra: "Ba Lục … "

Có người cười, "Cô Tần không cần khách khí như thế, gọi nó lão Lục là
được rồi." Người nói là Lục Gia Anh.

"Ha ha … " Nụ cười trên mặt Lục Cảnh Diệu hơi gượng gạo, có điều nhanh
chóng trở lại tự nhiên, khẽ nhếch khóe miệng, "Cô Tần gọi tôi như vậy làm
tôi thấy mình già rồi."

"Còn không già nữa sao? Con trai cũng bảy tuổi rồi." Người phụ nữ xinh
đẹp ngồi đối diện Tần Dư Kiều, khoảng trên dưới ba mươi tuổi nói, "Về sau
không phải cô Tần sẽ gọi chú là chú sao, hai người kém nhau về vai vế
mà?"

"Chị năm, cảm ơn chị đã nhắc em." Lục Cảnh Diệu mỉm cười, nhưng
không rõ ý tứ của nụ cười đó, sau đó thôi không nhìn Tần Dư Kiều nữa, hờ
hững liếc nhìn bàn mạt chược, dường như đang nghiền ngẫm.

Tần Dư Kiều ngước mắt nhìn người phụ nữ trước mắt, thì ra cô ấy là Ngũ
tiểu thư nhà họ Lục, Lục Gia Mẫn.

Vừa rồi Lục Gia Mẫn nói sau này cô và Lục Cảnh Diệu kém nhau về vai vế
có ý tứ rất rõ ràng. Nghĩa là về sau cô sẽ cưới Lục Nguyên Đông, sau đó
lập tức trở thành cháu dâu của Lục Cảnh Diệu, đúng là chênh lệch vai vế.

Tần Dư Kiều không hề cảm thấy lời trêu đùa này có gì, nhưng lại dễ đỏ
mặt, cộng thêm không khí ấm áp trong phòng nên cảm thấy gương mặt hơi
nóng lên.

Dương Nhân Nhân thấy Tần Dư Kiều đỏ mặt, lập tức nói đỡ cho con dâu
tương lai: "Cô Tần là khách do chị đưa tới, không phải là đối tượng cho
mấy đứa trêu chọc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.