KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 184

ông này nữa, đúng lúc đang định đi, một bàn tay lơ đãng kéo lấy tay cô.

Tần Dư Kiều ngẩng đầu, Lục Cảnh Diệu vẫn không hề xao động. Anh hơi
cúi xuống đầu xuống nói với âm lượng đủ cho hai người nghe: "Cô chờ tôi
bên dưới, tôi vào đó một lúc rồi xuống."

Câu nói cứ như đang dặn dò người yêu này cứ luẩn quẩn bên tai Tần Dư
Kiều mãi không thôi, khiến vành tai cô ửng đỏ. Như hiểu ra điều gì đó, Tần
Dư Kiều hơi bối rối rút khỏi tay Lục Cảnh Diệu, dậm chân bỏ đi.

***

Lục Cảnh Diệu thực sự chỉ ở trong hộp đêm một lúc, uống một ly rượu sau
đó nói câu xin lỗi: "Hôm nay không thể ở đây uống cùng các vị rồi, mọi
người cứ chơi vui vẻ đi. Về việc giá thu mua cổ phần, nhất định tôi sẽ cho
các vị một con số vừa ý."

"Sao tổng giám Lục về sớm thế? Không được không được."

Lục Cảnh Diệu: "Chịu thôi, trong nhà còn có con nhỏ."

Trong nhà còn có con nhỏ, Lục Cảnh Diệu thật lòng cảm thấy đây là lý do
tốt nhất mà anh dùng mấy năm qua, nhưng dùng mãi bây giờ lại không
muốn dùng nữa.

Cho nên có lần Lục Cảnh Diệu rất ghen tỵ với lý do rời tiệc của một đồng
nghiệp: "Bà xã quản lý nghiêm lắm, xin lỗi mọi người."

Hay biết bao. Lúc ấy Lục Cảnh Diệu thầm cảm thấy khó chịu, hơn nữa trái
ngược với lý do của mình, trong lòng như vùng đất trống trải, hiếm hoi lắm
mới có một vài ngọn cỏ, gió thổi qua, lập tức nhìn thấy mặt đất đã nứt toác,
vô cùng khó coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.