KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 224

lên tiếng, Trương Kỳ lại là người đầu tiên mở miệng, "Không phải chia tay
rồi chứ?"

"Trương Kỳ, thím nói gì thế?!" Tính tình của Dương Nhân Nhân rất tốt, ít
khi công khai tỏ thái độ ở nhà học Lục. Cố gắng kiềm chế, hỏi Lục Nguyên
Đông, "Nguyên Đông, có phải gần đây cô Tần bận quá không?"

"Không phải … " Lục Nguyên Đông ngẩng đầu, không im thin thít nữa.
Dừng một chút, anh lần lượt đưa mắt nhìn mẹ Dương Nhân Nhân, ba Lục
Cảnh Thịnh, ông nội Lục Hòa Thước.

"Ba, mẹ, ông … con và Dư Kiều đã chia tay rồi … " Lục Nguyên Đông lên
tiếng, giọng nói mang vẻ suy sụp khó có thể che giấu, thấy vẻ mặt kinh
ngạc của cô năm, cười nói, "Cho nên ngày mai cháu không thể đưa Dư
Kiều đến Dự viên của cô năm ăn cơm rồi. Cháu xin lỗi."

" … "

"Thằng bé này … xin lỗi gì chứ, không sao đâu … " Lục Gia Mẫn hơi lúng
túng nhìn Lục Gia Anh, mà Lục Gia Anh nhìn thẳng về phía Lục Cảnh
Diệu, đoán thầm nhất định thằng cha đã làm chuyện tốt gì đây.

Ánh mắt Lục Cảnh Diệu vẫn lạnh như băng, khóe miệng nở nụ cười giả
tạo, liếc mắt nhìn Lục Gia Anh rồi hờ hững quay về phía Lục Nguyên
Đông, chờ anh nói tiếp.

"Chia tay rồi?" Người thấy khó tin nhất vẫn là Dương Nhân Nhân, "Đông
Đông, có phải chỉ là giận dỗi không? Con đừng vội, mẹ sẽ tìm Kiều Kiều
giải thích giúp con." Rất nhiều bà mẹ đều có tật xấu này, rõ ràng con mình
đã lớn nhưng vẫn coi chúng như trẻ con. Ví dụ như Dương Nhân Nhân, vẫn
cho rằng con mình chưa biết yêu.

"Không phải giận dỗi, chia tay thật rồi, nguyên nhân là con thích cô gái
khác." Lục Nguyên Đông càng nói càng gan, gan đến mức đáy lòng toát ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.