KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 267

“Bạch Quyên…” Tần Dư Kiều giữ chặt tay chị họ Bạch Quyên, “Chị để tự
em tự giải quyết đi. Chị lên tầng chọn trang sức phối hợp với lễ phục giúp
em với.”

Bạch Quyên còn có một câu chưa nói, đâu chịu đi, hất tay Tần Dư Kiều rồi
nói một câu cuối cùng: “Cũng đúng, nhà họ Lục các người giàu có, là gia
tộc cách mạng, các người nhà lớn nghiệp lớn, các người gia tài bạc vạn…
Tóm lại, là nhà họ Bạch nhà họ Tần chúng tôi trèo cao, cho nên tạm biệt
không tiễn.” Nói xong, còn chìa tay tỏ ý “mời đi”, khiến Bạch Diệu, Đỗ
Ngọc Trân tức giận đến mức không nói nên lời.

“Bạch Quyên, con im miệng cho ba!” Bạch Diệu bực mừng quát lên,
nghiêm mặt. “Con lên tầng cho ba!”

Bạch Quyên nói sướng mồm, vỗ vai Tần Dư Kiều: “Bây giờ em xử lý đi.”

……

Bạch Quyên thì sung sướng, còn Tần Dư Kiều thì đau đầu không biết nên
mở miệng thế nào. Quay lại nhìn Dương Nhân Nhân: “Dì Dương, dì cũng
biết tính tình của Quyên Tử, dì đừng so đo với chị ấy.”

Dương Nhân Nhân thật ra rất dễ xúc động, rất dễ mềm lòng, lăn ra khóc
ngay được. Bà kéo tay Tần Dư Kiều: “Kiều Kiều, xin lỗi…”

Tần Dư Kiều nhìn bác trai, biểu cảm cầu xin giải thoát.

Bạch Diệu chậm rãi đứng lên, “Thật ra đều là chuyện của bọn nhỏ, người
lớn chúng ta cần gì ầm ĩ cùng chúng nó. Quyên Tử có một câu không sai,
chuyện này người đáng trách nhất là tôi. Kiều Kiều cũng chưa ế, tôi gấp
làm gì.”

Đỗ Ngọc Trân là bạn tốt của Dương Nhân Nhân, đêm nay cũng không biết
nói gì, chỉ lo lắng thở dài. Trước kia bà cho rằng Tần Dư Kiều chuyển ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.