KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 279

xong, Lục Cảnh Diệu đã đen mặt, châm biếm: “Không biết em còn bao
nhiêu mối tính đầu đấy.”

Tần Dư Kiều không hiểu tại sao Lục Cảnh Diệu lại kì quặc như thế: “Anh
có ý gì?”

“Mất trí nhớ thật tốt biết bao.” Giọng Lục Cảnh Diệu lạnh đi, nhưng ngữ
điệu vẫn chậm rãi: “Đương nhiên em không nhớ rõ rồi. Hồi ở Edinburgh,
em nói với anh toàn bộ những cái đầu tiên của em đều cho anh hết.”

Cái gì là lần đầu, mối tình đầu, nụ hôn đầu, đêm đầu,… Tần Dư Kiều nhìn
Lục Cảnh Diệu với vẻ hơi khó tin, “cô” trong miệng anh càng lúc càng
giống kẻ lừa đảo.

Mối tình đầu, tuy cô không muốn thừa nhận mối tình đầu của mình là
Giang Hoa, có điều tình yêu thời trẻ đó đúng là mối tình đầu của cô. Về
phần nụ hôn đầu, Tần Dư Kiều càng muốn quên, cũng không biết con gà
trắng kia là ai.

“Xin lỗi, đầu óc em không tốt, được chưa?” Tần Dư Kiều đau đầu, xoay
người định đi, kết quả bị Lục Cảnh Diệu kéo lại, dửng dưng nói: “Làm gì
thế?”

Lục Cảnh Diệu buông Tần Dư Kiều ra, nhìn cô một lượt, giương mí mắt
lên, hỏi cô với giọng cứng ngắc: “Em đã từng hôn anh ta chưa?”

Tần Dư Kiều không nói gì, nghĩ thầm người Lục Cảnh Diệu nói đến là
Giang Hoa, thành thật lắc đầu: “Hồi đó nhỏ như vậy, sao biết được nhiều
thế.”

Nghe thấy câu trả lời của cô, cuối cùng Lục Cảnh Diệu cũng hài lòng mà
dịu mặt lại, nhìn xung quanh, cười nhẹ một tiếng: “Anh ra ngoài trước
nhé.” Nói rồi đi lướt qua Tần Dư Kiều, lúc đi sát tới bên cô còn đặt tay lên
mông cô, sau đó véo mạnh tỏ ý trừng phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.