KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 285

Bạch Quyên gật đầu, cam đoan: “KTV thuần túy, chỗ thanh thiếu niên đều
có thể đi, không có đồ chơi khác, chỉ ca hát thôi.”

Lục Cảnh Diệu gật đầu: “Chỗ ca hát?”

Đúng là giả bộ, club còn đi rồi mà còn không biết KTV là chỗ ca hát, Tần
Dư Kiều không ngăn cản được sự tình phát triển, gắp chút đồ ăn vào bát Hi
Duệ.

Bạch Quyên rất nghi ngờ với kiểu nói chuyện của Lục Cảnh Diệu, ngẩn
người: “Đương nhiên!”

Sau đó Lục Cảnh Diệu lập tức nói với Lục Hi Duệ: “Hi Duệ, không phải
con muốn đăng ký tham gia giọng ca hoàn hảo gì đó sao, hôm nay đúng lúc
có một cơ hội, con có thể khoe giọng trước những cô chú này…”

Mặt Lục Hi Duệ lập tức biến thành màu gan heo. Nó không biết hát mà, nó
ghét môn hát nhạc nhất đó. Có điều sau khi trút sạch màu gan heo, Lục Hi
Duệ nói với Tần Dư Kiều: “Chị Dư Kiều, em thích ca hát nhất…”

Lục Nguyên Đông vừa nhìn đã hiểu, để theo đuổi Tần Dư Kiều, “ông chú
tốt” này của anh đúng là dùng đủ mọi cách, thầm khinh bỉ trong lòng. Liếc
nhìn nhìn Giang Hoa đứng cạnh Bạch Quyên, vẫn gật đầu: “Tôi cũng đi.”

Lục Nguyên Đông đi làm gì? Xin lỗi, nhưng anh thật sự không nhận ra
Giang Hoa này chính là người đánh anh tơi bời năm đó.

Giang Hoa thì sao? Không phải anh không muốn tìm hiểu xem con gà trắng
sàm sỡ Tần Dư Kiều năm đó là ai, có điều lúc ấy anh muốn nhìn rõ xem
mặt mũi người đó thế nào, nhưng gương mặt đó đó bị đánh bầm dập, nhìn
hồi lâu cũng chỉ thấy làn da chỗ chưa bị đánh cũng coi như trắng nõn, cho
nên mới gọi người đó là con gà trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.