KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 307

Sau đó Tần Dư Kiều lại không dám, muốn bỏ chạy giữa trận.

“Đừng bỏ dở nửa chừng…” Lục Cảnh Diệu đâu chịu, nhanh chóng kéo vật
kia ra khỏi miệng quần đùi.

Đèn trong nhà vệ sinh nam sáng khác thường, đây cũng là lần đầu tiên Tần
Dư Kiều nhìn thứ này của Lục Cảnh Diệu dưới ánh đèn sáng như vậy. Cô
không biết “Quả Quả” của Edinburgh có nhìn kỹ thế này hay không, nếu
như nói đã từng nhìn thấy, sao cô lại thấy… thích thú được?

Đúng rồi, bây giờ cô chợt nhớ lại một câu Lục Cảnh Diệu từng nói: “Trước
kia em rất thích chơi với nó.” Nhưng cái thứ màu đỏ thẫm đến gần tím, thô
dài bành trướng, nổi gân xanh đó có gì thú vị, tuy phía còn mang màu hồng
phấn coi như xinh đẹp, chính giữa tiết ra chất nhầy trong suốt, lấp lánh dưới
ánh đèn.

Tim Tần Dư Kiều đập nhanh đến mức có phần không chịu nổi, lúc bàn tay
nóng rực của Lục Cảnh Diệu chạm đến bên trong tất chân của cô, cô cảm
thấy rõ bên trong chỗ đó đang co rút.

Động tác của Lục Cảnh Diệu luôn nhanh chóng, hơi nâng cô lên rồi tuột
quần tất của cô xuống bắp, sau đó lại kéo Tần Dư Kiều ngồi xuống đùi
mình, một tay để sau lưng cô, một tay nắm lấy vật kia của mình, sau đó gấp
không dằn nổi mà tiến vào một phần.

Cảm giác căng trướng chợt truyền đến, hai chân run rẩy, sau đó Lục Cảnh
Diệu tiếp tục đẩy, lại vào tiếp một đoạn, quá trình này thật đúng là có phần
gian nan. Trán Lục Cảnh Diệu đã rịn mồ hôi lấm tấm, nhưng nụ cười trên
mặt vẫn tao nhã mê người như cũ, cúi đầu nói: “Còn có một nửa ở ngoài.”

Ngồi với tư thế này tiến vào vốn hơi khó khăn, hơn nữa đưa vào từng chút
từng chút một như thế thật sự rất tốn thời gian, cảm giác nửa vời cũng vô
cùng khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.