KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 306

***

Sau khi tiếng bước chân biến mất hoàn toàn, thần kinh lúc thì buông lỏng
khi thì căng cứng của Tần Dư Kiều sắp đứt luôn rồi, kết quả ngẩng đầu lại
thấy nụ cười ranh mãnh của Lục Cảnh Diệu, đưa tay đấm anh một phát.
Lúc đang định đứng dậy khỏi người anh, bàn tay Lục Cảnh Diệu đang đặt
trên mông cô chợt co lại, chỗ phía dưới của cô đụng vào nơi phồng lên của
Lục Cảnh Diệu.

Chỗ đó đã phồng lên thành túp lều nhỏ rồi.

Trái tim lại bắt đầu đập thình thịch, khô nóng, bứt rứt, còn có cảm xúc hưng
phấn mơ hồ.

Thực ra nếu không làm thì thật có lỗi với tư thế mập mờ của cô và anh.

Trên phương diện này, Lục Cảnh Diệu luôn trực tiếp lại thần tốc, giữ chặt
tay Tần Dư Kiều, kéo tay cô đặt lên chỗ phồng của anh, đôi mắt nhìn cô
toát lên ngọn lửa bùng cháy.

Đàn ông sẽ vì tình dục mà yêu, phụ nữ lại đa phần vì yêu mới có tình dục.
Bởi vì lời Lục Nguyên Đông vừa nói nên trong lòng Tần Dư Kiều có gì đó
đang rạo rực.

Có cảm động, có vui mừng, còn cảm thấy thỏa mãn và ngọt ngào khi là phụ
nữ của Lục Cảnh Diệu. Thậm chí cảm xúc ngọt ngào ấy còn làm lá gan cô
lớn hơn, nhu cầu của cơ thể trở nên mãnh liệt, thậm chí còn muốn cảm thụ
cảm giác tốt đẹp của việc “ở bên nhau” của hai người.

Cô khẽ thở gấp, yên lặng nhìn Lục Cảnh Diệu, sau đó vươn hai tay kéo
khóa quần của anh xuống, ở bên trong là cái quần đùi tứ giác màu trắng.
Nếu như lúc trước còn cách cái quần một túp lều nhỏ, bây giờ vừa liếc mắt
một cái đã có thể nhìn thấy hình dáng cực đại bên trong quần đùi trắng.
Thứ bên trong đang ngẩng cao mà vươn về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.