KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 319

nhận ra vẻ trào phúng.

“Vậy ư? Phiền anh quá, nhưng em đã khỏe hơn nhiều, cảm ơn đã quan
tâm.” Tần Dư Kiều ngẩng đầu nhìn Lục Nguyên Đông, “Có điều đã muộn
rồi, em không thể mời anh vào uống trà. Tạm biệt.”

Lục Nguyên Đông đưa tay chống cánh cửa, “Kiều Kiều, đừng vội đuổi
người, anh còn chưa nói xong đâu.”

Lúc Lục Nguyên Đông nói, tuy anh mang nụ cười trên mặt nhưng Tần Dư
Kiều lại cảm thấy sự đâm chọc mà anh che giấu trong nụ cười đó thì không
khỏi cũng tức giận. Nhưng cô không phá vỡ mối quan hệ, mỉm cười nói:
“Anh muốn nói gì, nói đi.”

Lục Nguyên Đông: “Không mời anh vào ngồi một lát sao?”

Tần Dư Kiều nói với vẻ áy náy: “Xin lỗi, nhà hơi bừa bộn.”

Lục Nguyên Đông không miễn cưỡng, tay anh vẫn chống trên cửa, cứ như
phòng bị cô sẽ đóng cửa bất cứ lúc nào. Bàn tay chống trên cánh cửa của
anh trắng nõn mà sạch sẽ, phía trên còn phảng phất mùi khói.

“Kiều Kiều, xin lỗi, anh không nhận ra em chính là cô gái năm đó.”

“Người nói xin lỗi phải là em mới đúng, làm anh bị Giang Hoa đánh cho
một trận.”

“Dư Kiều, anh nghĩ em nên hiểu vì sao anh xin lỗi chứ?” Lục Nguyên
Đông nhìn thẳng vào cô, nói.

“Vậy không có việc gì, không phải em cũng không nhận ra anh à?” Tần Dư
Kiều cố gắng nói ngắn gọn, “Nguyên Đông, em thật sự muốn nghỉ ngơi, có
chuyện gì ngày mai hẵng nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.