KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 334

"Không được, không được… Thế này không tính… Lục Lục, anh phải chịu
đựng… Wa, lần này được mười giây rồi.”

Hồi đó anh rất chiều cô, hầu như chuyện gì cũng đồng ý với cô. Niềm vui
và sự hưng phấn mà tình yêu và tình dục mang đến cho anh như có đốt lên
một mồi lửa trong thân thể. Dường như chỉ có cô mới có thể dập tắt ngọn
lửa hừng hực thiêu đốt trong anh đó. Cơ thể mềm mại lành lạnh mang theo
hương thơm thiếu nữ làm anh mê luyến say đắm.

Khi đó anh cảm thấy tình yêu như rượu cocktail, rõ ràng độ cồn không cao
nhưng lại có thể làm cho người ta bất tri bất giác uống rất nhiều, sau đó say
lúc nào không hay.

……

Lúc Lục Cảnh Diệu đi ra từ ban công, một cậu nhóc mặc áo sơ mi hoa quần
đùi hoa lon ton chạy ra khỏi phòng. Thấy anh, nó ngẩng gương mặt vui vẻ
nhỏ nhắn lên gọi: “Con chào ba.”

"Chào buổi sáng.” Lục Cảnh Diệu nói xong, chuyển tầm mắt về phía người
phụ nữ đằng sau. Cô mặc chiếc váy maxi hai dây màu xanh lam, mái tóc tết
đuôi sam khá cầu kỳ.

"Chào buổi sáng.” Tần Dư Kiều cười với Lục Cảnh Diệu, thấy anh còn mặc
áo ba lỗ quần ngủ, mở miệng giục anh: “Mau đi thay quần áo đi, chúng ta
xuống ăn sáng, Duệ Duệ đói bụng rồi…”

Lục Cảnh Diệu gật đầu, trước khi vào phòng thay đồ còn hôn cô, cất lời
khen hiếm hoi: “Em đẹp lắm.”

Tần Dư Kiều quay đầu, vui vẻ nói: “Nhớ mặc quần hoa em mua cho anh
ngày hôm qua đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.