KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 393

Sau đó Tần Dư Kiều lại mắc kẹt, suy nghĩ một chút rồi hỏi Hi Duệ: "Duệ
Duệ, em còn nhớ câu chuyện cổ tích chị Dư Kiều kể cho em trên máy bay
không?"

Trên máy bay trở về thành phố S, Tần Dư Kiều kể cho Lục Hi Duệ nghe
câu chuyện mèo trắng mẹ bị mất trí nhớ. Câu chuyện đó có nhiều tình tiết
rất vô lí, kể cho Lục Cảnh Diệu nghe, anh lập tức chê bai: "Truyện ‘Nghìn
lẻ một đêm’ vô nghĩa nhàm chán còn có lý hơn truyện của em. Em cho rằng
Hi Duệ là đứa trẻ lên ba à? Mặc dù Hi Duệ là do em sinh, nhưng nó lại di
truyền trí thông minh của anh. May mà em không phải là biên kịch hay tác
giả tiểu thuyết, nếu không nhất định sẽ bị ném đá tới chết … "

Nhưng Tần Dư Kiều cảm thấy bắt đầu từ câu chuyện này cũng là cách hay,
cho nên suy đi nghĩ lại, lúc trên máy bay cô đã kể cho Lục Hi Duệ nghe câu
chuyện “Tiểu Hắc Miêu tìm mẹ” mà cô bịa ra. Thật ra tình tiết câu chuyện
rất đơn giản, có một con mèo không có mẹ tên là Tiểu Hắc Miêu đi tìm mẹ.
Lúc mới đi tìm bởi vì Tiểu Hắc Miêu cho rằng mẹ mình cũng là mèo đeo
như mình nên cứ tìm nhầm mãi. Sau đó mẹ của Tiểu Hắc Miêu là mèo
trắng khôi phục trí nhớ, đương nhiên kết thúc hạnh phúc hai người tìm
được nhau. Tiểu Hắc Miêu tìm được mẹ mèo trắng, sống hạnh phúc với
mèo mẹ cho đến mai sau.

Lúc Tần Dư Kiều vừa mới kể xong, Lục Cảnh Diệu ngồi bên cười lạnh một
tiếng: "Con mèo trắng kia giỏi quá, không có mèo ba cũng có thể sinh ra
Tiểu Hắc Miêu. Có phải con mèo trắng này có tên là Maria không? Nó
cũng có thể sinh sản vô tính à?"

***

"Có nhớ ạ." Thật ra Lục Hi Duệ không thích câu chuyện này cho lắm,
nhưng vẫn động viên cô, gật đầu một cái: "Chính là câu chuyện Tiểu Hắc
Miêu tìm mẹ ạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.