KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 413

Không phải kiểu bà ngoại thích? Hi Duệ bi thương cúi đầu, bà ngoại sẽ
ghét nó sao? Lời của Lục Cảnh Diệu đã để lại sự ám ảnh trong lòng Lục Hi
Duệ. Lúc Lục Cảnh Diệu đưa Lục Hi Duệ đến sân bay, Hi Duệ chưa thấy
Bạch Thiên Du mà lòng bàn tay đã đẫm mồ hôi rồi.

Năm giờ chiều, Bạch Thiên Du đến sân bay, đi ra từ lối kiểm tra an ninh.
Tần Dư Kiều còn chưa nhìn thấy Bạch Thiên Du, Lục Cảnh Diệu đã tinh
mắt nhìn thấy mẹ vợ, sau đó vỗ vai cô: “Kiều Kiều, mẹ vợ tới … ”

Tần Dư Kiều nghi ngờ liếc nhìn Lục Cảnh Diệu: “Anh đã gặp mẹ em rồi
à?”

Lục Cảnh Diệu nhếch miệng cười: “Tiến sĩ Bạch tiếng tăm lưng lẫy, anh
lên mạng xem ảnh.” Nói xong, cười tươi ôm Tần Dư Kiều đến chỗ Bạch
Thiên Du.

Bạch Thiên Du rất trẻ, dĩ nhiên kiểu trẻ trung đi ngược với tự nhiên. Có
điều không ai nghĩ bà đã lên chức bà ngoại, hơn nữa cháu ngoại cũng đã
bảy tuổi.

Lục Hi Duệ biết khái niệm bà ngoại này có lẽ từ các bạn đồng trang lứa,
hoặc có lẽ xem trên ti vi. Hình tượng bà ngoại trong lòng nó là một người
già nhân hậu có nếp nhăn, nụ cười hiền lành, len lén cho nó kẹo và chút
tiền.

Đúng, là người già, giống như ông nội vậy. Cho nên khi Hi Duệ ngẩng đầu
nhìn gương mặt trẻ trung của Bạch Thiên Du thì tiếng “Bà ngoại” đã chuẩn
bị trước dù làm thế nào cũng không thể phát thành lời.

Hi Duệ nhìn bà ngoại, Bạch Thiên Du cũng nhìn chằm chằm vào nó. Sau
khi nhìn một hồi, Bạch Thiên Du đã tính toán đâu ra đấy lại thấy thời nhức
đầu, đang định mở miệng, Lục Cảnh Diệu đã thò tay nhận hành lý trên tay
bà: “Mẹ vợ, chúng ta đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.