KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 483

Khi hỏi Tần Dư Kiều vô cùng cẩn thận, mà Tần Ngạn Chi cũng vô cùng áy
náy và hối hận, làm sao có thể trách đứa con gái yêu quý của ông được
chứ? Ông khàn khàn lên tiếng: “Kiều Kiều, lần này con và Cảnh Diệu đã
mất công tới đây, ở lại vài ngày có được không?”

Trước kia Tần Ngạn Chi vẫn gọi Lục Cảnh Diệu là cậu Lục, phải cố gắng
lắm mới có thể gọi tiếng Cảnh Diệu. Người đàn ông này không thật sự rất
bản lĩnh.

Đúng lúc này, Tần Dư Kiều thấy Hạ Nghiên Thanh cầm bông hoa giấy đã
cắt.

Hạ Nghiên Thanh để hai bông hoa giấy màu đỏ lên trên bàn gỗ nhỏ, lúc mở
miệng nói chuyện chân mày cong cong, giọng nói mang chút hoạt bát của
thiếu nữ: “Ba, Kiều Kiều, hai bông hoa giấy đỏ này, một bông do con cắt,
một bông do bà nội cắt. Hai người đoán thử xem con cắt bông nào trong hai
bông này?”

Tần Dư Kiều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Nghiên Thanh. Người ta nói tính
cách là thứ trời sinh không thể nào thay đổi, trong trí nhớ của cô Hạ Nghiên
Thanh là một cô gái hướng nội hay xấu hổ, bây giờ đã cởi mở hơn rất nhiều
rồi.

Tần Dư Kiều không để ý đến Hạ Nghiên Thanh, mà lại trả lời câu hỏi vừa
nãy của Tần Ngạn Chi: “Con cũng muốn ở lại vài ngày, nhưng không phải
ba đã ném Tần Ký hỗn loạn đó cho con sao? Không phải là con không
muốn ở lại, mà là ba không muốn cho con ở lại thôi … ” Tần Dư Kiều ở
bên Lục Cảnh Diệu đã lâu, chẳng học được gì cả, nhưng chiêu cắn ngược
này lại áp dụng rất tài tình.

Nghe cô nói những lời này, sắc mặt Tần Ngạn Chi lập tức trở nên nặng nề,
không ngờ mình và con gái sẽ vướng vào những chuyện hiểu lầm này, vội
vàng giải thích: “Kiều Kiều, ba … ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.