KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 505

Tần Dư Kiều giãy khỏi cánh tay của Lục Cảnh Diệu, ý bảo anh cho mình
xuống. Lục Cảnh Diệu sao có thể chiều theo ý cô được, đôi tay nâng mông
Tần Dư Kiều lên đi về phía giường.

Thật ra Tần Dư Kiều rất thích Lục Cảnh Diệu ôm mình như thế này, có cảm
giác như mình là người đứng đầu vậy. Cô có thể nhìn thẳng vào Lục Cảnh
Diệu, hoặc là nhìn anh từ trên xuống. Cái tên Lục Cảnh Diệu này mặc dù
ngũ quan hơi lạnh lùng nhưng tổng thể gương mặt lại rất đẹp. Cô nhìn Lục
Cảnh Diệu từ trên xuống dưới, sống mũi cao thẳng, cái cằm khêu gợi,
đường cong cơ thể quyến rũ.

Hiện giờ Lục Cảnh Diệu vẫn chưa cởi bộ đồ Tây màu đen trên người, cổ áo
màu trắng để mở hai cúc, cô cúi đầu xuống là có thể thấy được xương quai
xanh tuyệt đẹp của anh. Dưới xương quai xanh cơ ngực rắn chắc, để lộ sức
mạnh ẩn giấu của người đàn ông.

Không phải cô khen người đàn ông của mình, nhưng Lục Cảnh Diệu quả
thật rất khỏe. Bây giờ cô nặng hơn 55 kg mà anh vẫn có thể ôm cô dễ dàng
như vậy.

Lục Cảnh Diệu ôm Tần Dư Kiều tới giường rồi thả cô xuống, chiếc nệm
mềm mại vô cùng đàn hồi. Khi Lục Cảnh Diệu bao trùm lên cơ thể cô,
chiếc nệm lõm xuống, phát ra một tiếng kẽo kẹt. Khi Lục Cảnh Diệu kéo
quần áo Tần Dư Kiều lên qua khỏi đầu, lò xo trên giường lại càng phát ra
tiếng lớn hơn nữa, kẽo cà kẽo kẹt. Tần Dư Kiều nghe thấy vậy mà trái tim
như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Không được, tiếng quá lớn." Tần Dư Kiều đẩy Lục Cảnh Diệu ra.

"Cái chỗ tồi tàn này." Lục Cảnh Diệu vừa nói xong thì bàn tay đã luồn vào
trong quần lót của Tần Dư Kiều, nói với giọng điệu cầu xin, mục đích cầu
hoan rất rõ ràng, "Kiều Kiều, thương xót anh đi mà, người anh sắp nổ tung
rồi đây này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.