KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 558

Lục Cảnh Diệu này mỗi khi cầu ái thì lập tức giở giọng nịnh đầm. Tần Dư
Kiều thật sự rất khó chịu điểm này của anh, đang định lên lầu đi ngủ, anh
đã ôm cô vào lồng ngực mình, tự hỏi tự đáp: “Vừa mới ăn nhiều như vậy,
cũng có chút sức lực, chúng ta làm chuyện đó chút đi?”

Tần Dư Kiều không thuận theo, đang định giãy khỏi vòng tay của Lục
Cảnh Diệu thì thấy Lục Hi Duệ đang dụi mắt đi xuống cầu thang, vừa đi
vừa hỏi: “Mẹ, trời đã sáng rồi à?”

***

Ngày hôm sau Tần Dư Kiều ngủ đến khi mặt trời lên cao. Bởi vì lễ tết nên
toàn bộ giúp việc trong nhà họ Lục đều được Lục Cảnh Diệu cho nghỉ, cho
nên buổi sáng căn biệt thự hơn ba trăm mét vuông của vườn hoa trung tâm
vô cùng tĩnh lặng. Lục Hi Duệ dậy sớm hơn cô, lúc thức dậy lại không thấy
mẹ đâu, chạy đến phòng ba tìm mẹ, quả nhiên mẹ đang ở chỗ ba.

Lục Hi Duệ tựa vào đầu giường nhìn Tần Dư Kiều: “Mẹ ơi dậy thôi.”

Tần Dư Kiều kéo tay Lục Hi Duệ, dụi đôi mắt nhập nhèm: “Duệ Duệ đã
dậy rồi à?”

Lục Hi Duệ gật đầu; đúng lúc này, Lục Cảnh Diệu thò đầu ra khỏi chăn,
bàn tay ở trong chăn của anh còn đặt trên eo Tần Dư Kiều, híp mắt lại hỏi:
“Mấy giờ rồi?”

Lục Hi Duệ cũng híp mắt, sau đó leo lên giường cho Lục Cảnh Diệu xem
đồng hồ điện tử của mình: “Ba nhìn đi, sắp chín giờ rồi.”

“Vẫn còn sớm.” Lục Cảnh Diệu rất ghét trên giường có thêm một người,
hết sức không hài lòng nhíu mày.

Tần Dư Kiều ôm Hi Duệ vào giữa: “Duệ Duệ đói chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.