KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 595

Kiểu gặp mặt lãng mạn không cần chịu trách nhiệm này đều là sở thích
trong lòng đàn ông.

Bởi vì bạn học cũng khá thân với ông chủ bán bar, Quả Quả bị ông chủ gọi
từ trên giá trống xuống. Cô mặc một chiếc áo ngắn tay rộng thùng thình
buộc ở ngang hông, lộ ra vòng eo thon nhỏ xinh đẹp khêu gợi, trên rốn còn
gắn đá. Dưới ánh đèn mờ mờ của quán bar, Lục Lục cảm thấy nơi sáng nhất
chính là cái rốn của cô gái này, sáng lấp lánh… Thật đúng là không biết xấu
hổ.

Chỉ là cô gái không biết xấu hổ này lại có giọng nói trong trẻo dễ nghe, còn
mang theo sự dịu dàng của thiếu nữ, nụ cười trong trẻo. Lúc bị chọc cười
đôi mắt to cũng có thể cong thành hình trăng khuyết bởi vì phía dưới mắt
có bọng mắt dài nhỏ. Cô gái này rõ ràng ăn mặc khoa trương phản nghịch
nhưng Lục Lục lại cảm thấy cô gái này rất thân thiện.

Cho nên khi cô ngồi xuống bên cạnh anh, Lục Lục cũng không thấy ghét,
ngược lại còn muốn dịch lại gần một chút. Mỗi khi cô che miệng nói đùa
với bạn học anh, Lục Lục đều bất giác cười theo. Lúc nói đến chỗ buồn
cười, cũng chen vào mấy câu. Mỗi lần anh chen vào nói, cô liền quay đầu
sang nhìn anh, nháy mắt một cái, sau đó hỏi bạn học anh: “Anh ấy là bạn
của anh à?”

“Đâu chỉ là bạn bè, bọn anh là anh em.” Bạn học anh nói chuyện trước mặt
Quả Quả rất khoa trương, cười híp mắt nhìn Quả Quả: “Quả Quả đúng
không? Tại sao em tên là Quả Quả vậy, tên thật là gì? Một mình ở
Edinburgh sao?”

Trong lòng Lục Lục cười nhạo, khả năng tán gái quá thấp, sau đó anh cúi
đầu nhìn phản ứng của Quả Quả. Bởi vì Quả Quả cúi đầu cho nên anh
không nhìn thấy được vẻ mặt của cô, nhưng mà anh nghe được giọng nói
của cô dường như đau lòng đến sắp khóc: “Ba mẹ em ly hôn, không ai cần
em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.