KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 624

Nhưng sự thật cũng giống như Mục Lộc nói, cô chỉ là một cô gái nhỏ hay
làm nũng mà thôi, mắng chửi cô không bằng Mục Lộc, ngay cả đánh nhau
cô cũng không đánh lại cô ta.

Quả Quả vốn muốn đè đầu Mục Lộc lại đánh, kết quả là cô còn chẳng đến
gần được Mục Lộc chứ đừng nói là nắm đầu cô ta. Cô va vào bàn trà, đầu
gối đập xuống mặt đất "cộp" một tiếng. Cô như nghe thấp tiếng khớp
xương mình đập mạnh lên mặt đất, đau đớn kịch liệt ập tới, đau đến mức
nước mắt của cô lập tức trào ra.

Lục Lục ra ngoài vẫn chưa về, cho nên chỉ có Quả Quả và Mục Lộc ở nhà.
Quả Quả ngã xuống đất không đứng lên nổi, sau đó cô nằm im trên mặt đất,
ôm đầu gối khẽ thút thít .

Mục Lộc nhìn Quả Quả không ngừng khóc, than thở: "Cô làm vậy là muốn
chờ Cảnh Diệu về nhìn thấy rồi đánh tôi phải không, nói tôi bắt nạt cô à?"

Đầu gối cô vẫn như đau buốt, cả chân như sắp mất cảm giác, nhưng điều
khiến cô đau nhất chính là lời nói của Mục Lộc. Quả Quả uất ức, cô lau lau
nước mắt không gì, chỉ có làm thế nào cũng không lau hết được nước mắt.

Sao Lục Lục chưa về, cô sắp bị Mai Hoa Lộc bắt nạt đến chết rồi. Trong
lòng vừa nghĩ như thế, Quả Quả càng thêm uất ức khó chịu, tiếng khóc
cũng càng lúc càng lớn.

Sau đó, khi tiếng khóc của Quả Quả đạt đến mức lớn nhất thì Lục Lục về.

"Chuyện gì thế này?" Lục Lục ngồi xổm xuống hỏi Quả Quả, sau đó ngẩng
đầu nhìn Mục Lộc một cái. Mục Lộc nhún nhún vai, ra vẻ không muốn nói,
yên lặng chờ Quả Quả lên án. Sau đó Quả Quả thật sự đưa ngón tay chỉ về
phía Mục Lộc, than thở khóc lóc mách với Lục Lục.

Lục Lục nghe Quả Quả nói xong, đầu tiên là ngẩng đầu nói với Mục Lộc:
"Lộc Lộc, em về phòng trước đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.