KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 625

Lục Lục vừa nói xong, tiếng khóc của Quả Quả cũng ngừng, một khuôn
mặt nhỏ nhắn đã khóc đến đỏ bừng, còn vương đầy nước mắt, muốn có
nhếch nhác bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

"Lục Tiểu Lục, anh không tin em sao?" Quả Quả mở miệng hỏi.

Lục Lục rút mấy tờ giấy ăn lau nước mắt cho Quả Quả: "Mấy tuổi rồi mà
còn khóc, mau đứng lên ."

Sau đó Quả Quả chợt đẩy Lục Lục ra, đứng lên xông ra khỏi nhà, sau đó
Lục Lục thấy Quả Quả đi chân thấp chân cao, đúng là thật sự bị thương.

Quả Quả đi nhanh, vẫn chân thấp chân cao mà đi, thật lâu sau Lục Lục mới
đuổi theo, nhưng sự giận dữ lại mạnh mẽ đâm tới, nên Lục Lục làm thế nào
cũng không được bắt được cô, mặc cho Quả Quả lên xe taxi rời đi.

Trở lại kí túc xá của quán rượu Quả Quả khóc suốt, lúc mệt quá thiếp đi cô
lại cảm thấy có một cánh tay đang nhẹ nhàng xoa đầu cô. Đầu gối lại hơi
đau, cô bèn mở mắt ra, Lục Lục đang cúi đầu giúp cô xử lý vết thương trên
đầu gối, vừa dùng bông băng bôi thuốc cho cô vừa thổi phù phù lên đầu gối
cô. Quả Quả được anh thổi đã sớm không còn tức giận nữa.

Tức giận không còn, nhưng vẫn còn giữ chút oán trách, Quả Quả rút chân
về: "Không cần anh quan tâm."

Lục Lục ngẩng đầu nhìn cô: "Sao bị thương cũng không nói với anh."

"Nói cho anh biết anh sẽ tin em sao?" Quả Quả chất vấn.

Lục Lục đưa tay lau giọt lệ trên khoé mắt Quả Quả, dịu dàng nói: "Quả
Quả, Mục Lộc đã đi rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.