KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 126

14.

Vào một ngày ấm áp trái mùa hai tuần trước lễ Giáng sinh, Bob quay về nhà
vào giữa buổi chiều, lớn tiếng gọi tên cô. Darcy đang ở trên lầu đọc một
cuốn sách. Cô ném cuốn sách lên mặt bàn đầu giường (bên cạnh chiếc
gương cầm tay giờ đây luôn nằm thường trực trên đó) và lao xuống giữa
cầu thang. Ý nghĩ đầu tiên của cô (đi kèm cảm giác kinh hoàng pha lẫn nhẹ
nhõm) là tất cả cuối cùng cũng kết thúc. Chồng cô đã bị phát hiện ra. Cảnh
sát chẳng mấy chốc nữa sẽ có mặt tại đây. Họ sẽ bắt chồng cô đi, rồi quay
lại hỏi cô hai câu hỏi xưa như trái đất: cô biết những gì, và biết từ khi nào?
Xe thu phát của các hãng truyền thông sẽ đậu đầy ngoài phố. Những người
đàn ông và phụ nữ trong bộ dạng chỉn chu sẽ lên hình ngay trước ngôi nhà
của họ.

Ngoại trừ việc trong giọng nói của anh ta không hề có chút sợ hãi nào; cô
hiểu ra ngay nó là gì thậm chí trước cả khi chồng cô đặt chân lên cầu thang
và ngước mắt lên nhìn cô. Đó là sự phấn khích. Thậm chí là háo hức.

“Bob? Có chuyện gì...”

“Em sẽ không bao giờ tin nổi đâu!” Áo khoác của chồng cô mở phanh, cả
khuôn mặt anh ta đỏ ửng lên tới tận trán, và tất cả những lọn tóc anh ta còn
giữ được xõa tung ra theo mọi hướng. Cứ như thể chồng cô đã phóng về
nhà với tất cả các cửa xe mở tung. Nếu tính tới thời tiết như mùa xuân của
ngày hôm đó, Darcy thầm nghĩ có khi anh ta làm thế thật.

Cô thận trọng bước xuống, đứng trên bậc thang dưới cùng, cho phép hai
người đứng ngang tầm mắt nhau. “Hãy nói cho em biết đi.”

“Vận may đáng kinh ngạc nhất! Thật vậy! Nếu có lúc nào anh cần đến một
dấu hiệu cho thấy anh đã trở lại con đường đúng - rằng chúng ta đã trở lại
con đường đúng - thì nó đây rồi!” Anh ta chìa hai bàn tay ra. Cả hai đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.