KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 95

Giữa đường cô còn gọi điện thoại cho mẹ. Lúc điện thoại thông,

bên kia mẹ đang mắng bố mua cải thìa quá già.


Sau khi nghe đủ ba phút liên quan đến việc làm thế nào để phân

biệt rau tần ô, Sơ Kiến vờ như vô ý hỏi: “Mẹ gả cho bố thế nào vậy ạ, bố
ngốc đến thế mà. Chỉ dựa vào tình yêu đích thực sao?”


“Tình yêu đích thực? Ai tình yêu đích thực với ông ấy chứ. Mẹ chỉ

gặp ông ấy ba lần, mỗi lần ông ấy còn dẫn đứa cháu trai tới buổi hẹn, từ đầu
đến cuối toàn là mẹ nói thôi. Bố con đã khen mẹ một câu đôi mắt em đẹp
thật, giống như mắt trâu vậy, còn nói ông ấy coi mắt bảy lần đều thất bại,
nếu mẹ cũng không cần ông ấy nữa thì ông ấy sẽ không kết hôn,” mẹ cười
rất vui vẻ, “Lúc đó mẹ đã nghĩ, tiêu rồi, nếu mình không cần ông ấy thì ông
ấy còn không tự sát à, nên đã khẽ cắn răng đồng ý.”


Mẹ nhắc mãi, bọn trẻ mấy đứa không hiểu đâu, người thời đó đều

suy nghĩ rất đơn giản.


Sơ Kiến ậm ờ mấy câu, cúp điện thoại.


Cô đi đến mức chân cũng sắp đau chết rồi, chặn một chiếc taxi về

cổng tiểu khu mình ở. Tiệm hải sản thường đi hôm nay nghỉ. Cô gõ cửa, bác
chủ tiệm thấy là cô, liền để cô vào.


Bà trực tiếp làm món thập cẩm cô hay ăn, đủ loại ốc biển, sò, hàu

sống.


“Anh cháu đâu?” Bác chủ tiệm để nửa ly rượu mơ bỏ mơ xanh bên

tay cô.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.