KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 144

Tốc độ nói của Mạnh Hành Du quá nhanh, thế cho nên lúc Sở Tư Dao thấy
Trì Nghiên xuất hiện của cửa cầu thang thì cho dù muốn ngăn cô lại cũng
không kịp.
Mạnh Hành Du một hơi nói xong cả câu dài, hô hấp không kịp, mặt nghẹn
lại có chút hồng, cô thấy Sở Tư Dao không nói lời nào, đang muốn mở
miệng, thì bên kia truyền đến tiếng nói nhẹ như nhỏ, cảm khái: “À, thì ra
người đứng đắn có khẩu vị nặng như vậy.”
“…….” Mạnh Hành Du hoá đá trong nháy mắt.
A.
Cuộc sống thăng trầm, vui buồn được mất, cũng chỉ có như vậy thôi.
Trì Nghiên một tay bỏ vào túi quần đi qua bên người của Mạnh Hành Du,
mí mắt cũng không thèm nâng lên.
Mạnh Hành Du ổn định tình hình nên một chữ cũng không giải thích, cắn
răng trầm mặc.
Hai người như tượng Phật đứng phân cao thấp, ai cũng không chịu nhường
ai, cho đến khi biến mất trong tầm mắt của nhau.
Mạnh Hành Du chớp đôi mắt, trong lòng thì lại trống rỗng.
Không nghĩ lại đụng phải Trì Nghiên, Mạnh Hành Du kéo Sở Tư Dao đi
xuyên qua hành lang dài giữa hai toà nhà, rồi đi xuống từ một toà nhà khu
dạy học khác.
Sở Tư Dao thấy Mạnh Hành Du cười còn khó coi hơn cả khóc, bèn xoa bóp
tay cô: “Du Du, không sao đâu, chút nữa giải thích rõ là được…..”
“Không cần, chúng ta đi thôi.”
Mạnh Hành Du rũ mắt, không nói chuyện nữa, khó có khi được yên tĩnh,
yên tĩnh như một ngôi sao lạc đường vào ban đêm, buồn bực lại nặng nề.
Cô có thể tuỳ ý thích Yến Kim, lại không muốn tuỳ ý thích Trì Nghiên.
Bởi vì Yến Kim là một phần của Trì Nghiên, thích một phần của một người
thì không đủ để nói lên bạn sẽ thích người đó trong bao lâu.
Nhưng đáng sợ nhất là thích toàn bộ, tất cả tốt xấu đều vui vẻ chấp nhận
chịu đựng, cuối cùng lại thua thảm hại. Cũng muốn tự an ủi chính mình là
do bản thân mình cam tâm tình nguyện thôi.
Khổ sở vất vả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.