KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 155

“Một ly thêm đường, một ly không thêm đường, cậu muốn uống ly nào.”
Mạnh Hành Du nuốt đồ ăn trong miệng xuống, nói: “Thêm đường.”
Trì Nghiên đưa ly trong tay phải đến trước mặt cô, rồi kéo ghế ra ngồi
xuống.
Mạnh Hành Du uống một hớp sữa đậu nành, độ nóng vừa phải, không đến
nỗi bỏng miệng, nghĩ đến một việc liền ngẩng đầu nhìn Trì Nghiên, “Nếu
lỡ tớ không uống ly thêm đường thì làm sao?”
Trì Nghiên ném cho cô một ánh mắt ‘cái này còn phải hỏi’ : “Tôi uống ly
thêm đường là được.”
Mạnh Hành Du ôm ly trà sữa, cảm khái tận đáy lòng, “Trì Nghiên, tôi phát
hiện cậu tuy chưa từng yêu đương nhưng bản lĩnh chăm sóc người khác
đúng là hạng nhất.”
“Mua hai ly sữa đậu nành thôi mà đã coi là chăm sóc rồi à?”
“Không phải là vấn đề hai ly sữa mà tôi nói là tâm tư của cậu tinh tế đó,
giống như tôi sẽ không nghĩ đến mua hai ly sữa đậu nành khác khẩu vị đâu,
nếu như tôi là thích uống vị gì thì sẽ mua vị đó.”
Trì Nghiên nghe xong thì không cho là đúng, “Chỉ là thuận tiện thôi.”
“Hì, cậu đó, tôi khen cậu mà cậu còn ngại sao?”
“Vậy phải nói cám ơn ngài sao?”
“Không cần khách khí đâu.”
Trì Nghiên cười, xé bao bì của bánh kẹo, mở miệng cắn một miếng, da
mỏng giòn vừa có thịt vừa có rau, ăn một miếng liền muốn ăn thêm nữa,
anh không tiếc chút khích lệ keo kiệt, ánh mắt sáng lên, nói: “Cái này còn
ngon hơn đồ nhà ăn bán nữa.”
Mạnh Hành Du dâng lên một cảm giác thành tựu: “Tất nhiên, tôi đã nói
quán ven đường đều là đồ ngon mà, cậu đúng là không biết hưởng thụ cuộc
sống mà.”
Một hớp sữa đậu nành rồi một miếng bánh, nam sinh ăn nhoáng một cái là
xong, Trì Nghiên giải quyết xong một cái bánh còn Mạnh Hành Du chỉ mới
ăn được một nửa.
Anh ăn no nhưng còn chưa thấy đã thèm, nghĩ đến mấy đồ ăn vặt lúc nãy
Mạnh Hành Du có nói, bèn hỏi: “Cậu nói bún gì đó…..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.