KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 184

Trì Nghiên cười khẽ một tiếng, vùi đầu làm bài tập, trêu chọc cô một câu:
“Ngay cả con nít cậu cũng không tha nữa hả?”
Mạnh Hành Du càng nghe càng hồ đồ, “Có ý gì chứ?”
“Đừng có mà tia em tôi đấy, thằng bé còn là con nít đó.”
Mạnh Hành Du nhịn không được trợn trắng mắt, nhấc chân đá chân của Trì
Nghiên một cái, chân dài nhưng phản ứng cũng rất nhanh, tránh được cú đá
của cô.
“Tiên sư cậu.” Mạnh Hành Du lấy sách bài tập ra, lật giấy ào ào, ngoài
miệng cũng không buông tha người ta, “Không thể tia em cậu, vậy còn cậu
thì sao?”
“Có thể.” Trả lời thật sự quyết đoán, rất dứt khoát.
Ánh mắt của Mạnh Hành Du sáng lên, còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy anh
bổ sung một câu, “Nhưng không cần thiết.”
“……..”
Cho nên hà tất gì cô nhiều lời để bản thân mình ngột ngạt chứ?

Thứ hai.
Lãnh đạo bên trên tới thị sát khen báo bảng của lớp sáu không dứt miệng,
cuối cùng hạng nhất không thể nghi ngờ gì được trao cho lớp của bọn họ,
ngay Chủ nhiệm Giáo dục âm dương quái khí bên ngoài cũng khen ngợi
bọn họ hai ba câu.
Trên mặt của Hạ Cần như gắn đèn sáng trưng vậy, học sinh của lớp 6 cũng
rất vui vẻ, hai ngày cuối tuần trôi qua thật sự nhanh.
Thứ hai tuần sau chính là Trung thu, vừa lúc cộng dồn với hai ngày cuối
tuần, thì tổng cộgn được nghỉ tới ba ngày. Bắt đầu từ tiết đầu tiên của thứ
sáu thì cả lớp đã xôn xao ầm ĩ hết lên.
Tiết học cuối cùng của buổi chiều, Hạ Cần tới lớp giao việc, “Đừng có vui
vẻ quá sớm, ngày các em quay lại học sau Trung thu chính là kiểm tra hàng
tháng, trước ngày Quốc Khánh sẽ có kết quả, nếu mà thi không tốt thì mọi
người khỏi ăn lễ Quốc Khánh luôn đấy.”
Vừa nói xong, lại vang lên một mảnh kêu rên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.