KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 298

Trì Nghiên duỗi tay kéo cửa sổ ra một mảnh, gió lạnh mang theo bông tuyết
rơi vào, anh bị gió thổi đến nhíu mày, bông tuyết dừng trên mu bàn tay anh
hoà tan trong nháy mắt, rồi hoá thành giọt nước rơi trên sàn nhà, máy sưởi
trong nhà có bật nên rất nhanh liền bốc hơi thành hơi nước, biến mất không
thấy tăm hơi.
Trên thế giới này có rất nhiều thứ cũng đại khái như thế, thấy được sờ được
nhưng lại giữ không được.
Trì Nghiên cụp mắt, đóng cửa sổ lại, bàn tay lạnh đến mức đóng băng, nên
tốc độ đánh chữ không quá nhanh.
Anh trả lại cho Mạnh Hành Du bao lì xì 1.88, cũng tặng cô một câu chúc
phúc bình thường.
——–“Tân niên vui vẻ, học tập tiến bộ.”
Năm mới vui vẻ, Mạnh Hành Du.
Hy vọng năm nay cậu sẽ luôn vui vẻ.
Hy vọng cậu vẫn luôn hướng về ánh Mặt trời, mỗi bước đi tiến về phía
trước đều đáng giá.

Mạnh Hành Du hẹn với Cảnh Bảo ngày đầu năm mới sẽ đến nhà xem Cảnh
Bảo, thuận tiện chào hỏi luôn.
Cảnh Bảo nói trong nhà chị có anh chị, nhưng là năm mới nên đi tay không
đến nhà người khác cũng không hay lắm.
Quá quý giá thì không thích hợp, nhà bọn họ cái gì cũng không thiếu, Mạnh
Hành Du nghĩ một lát, quyết định chọn tuỳ ý một tí, mua một bánh kem
nhỏ lại mua ít trái cây, rồi quà tặng cho Cảnh Bảo thì chắc là được rồi.
Mạnh Hành Du đã chuẩn bị quà tặng cho Cảnh Bảo từ năm trước, là một bộ
trò chơi ghép hình, bản thảo là bức tranh do cô chính mình vẽ, nội dung rất
đơn giản, chính là phiên bản hoạt hoạ của Cảnh Bảo và Tứ Bảo.
Mạnh Hành Du gọi taxi chạy đến trung tâm thương mại, lấy bộ trò chơi
ghép hình khéo léo tinh xảo từ trong cửa hàng, thuận tiện đến lầu một mua
một cái bánh kem trái cây nhỏ, thấy cũng sắp đến thời gian thì lấy điện
thoại ra gọi xe, xuất phát đến nhà Cảnh Bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.