KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 362

ngạc chớp mắt, cô liền trực tiếp buột miệng thốt lên: “Cậu thật sự ở đích
chờ tôi sao!”
“……”
Trì Nghiên không có chỗ từ chối, lại sợ Mạnh Hành Du nghĩ quá nhiều nên
đành phải nói: “Tôi chỉ đi ngang qua thôi.”
Mạnh Hành Du “ồ” một tiếng, cầm lấy chai nước trên tay anh, đang muốn
dùng lực vặn nắp bình ra thì lại phát hiện nắp bình đã được vặn mở sẵn rồi,
không cần phí sức nữa. Cô ngẩn ngơ giây lát rồi ngửa đầu uống một hớp,
đóng nắp bình rồi cười nói: “Tôi nghe thấy cậu đọc bài cố lên rồi.”
Trì Nghiên dời mắt, giấu đi sự mất tự nhiên ở đáy mắt: “Ừ, Sở Tư Dao viết
cho cậu đấy.”
“Tôi biết.” Mạnh Hành Du vẫn còn dư vị về câu nói kia, cảm khái nói: “Chỉ
là lần sau cậu đọc bài cố lên thì đừng có thở dốc nữa nha, cái câu sau ở đích
chờ cậu với mấy câu trước đúng thật là hai phong cách khác nhau ý, không
biết còn tưởng rằng cậu nói cho tôi nghe nữa chứ.”
“……..”
Trì Nghiên lập tức phủ nhận, trong lòng thì run như cầy sấy nhưng trên mặt
vẫn vững như kiềng ba chân: “”Không phải tôi nói, là trên bản thảo nó viết
thế.”
Lúc Sở Tư Dao chạy vội tới trước mặt Mạnh Hành Du thì thấy có Trì
Nghiên cũng đứng chung ở đấy, thấy trên tay cô đã có nước thì rất thức thời
chỉ đưa khăn lông qua, trong mắt vừa xoay, cô ấy lanh lợi ngẩng đầu ghẹo
Trì Nghiên một câu: “Lớp trưởng à, cậu rất biết cách nha, còn biết thêm lời
kịch trên bản thảo của tôi nữa chứ.”
“………”
Tay cầm khăn lông của Mạnh Hành Du treo lơ lửng ở giữa không trung,
khiếp sợ nhìn về phía Trì Nghiên.
“…….”
Trì Nghiên còn chưa kịp bày ra biểu tình gì cả, chỉ biết cụp mắt giả vờ cực
kỳ bình tĩnh nhìn xuống đất.

Editor có lời muốn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.