KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 373

thích, em kết thúc tại đây, cảm ơn trường Số Năm, cảm ơn vì đã gặp được
em.”
Nói xong, Ngôn Lễ đi đến rìa bục giảng còn trao cho Biên Từ một ánh mắt,
hai người nhìn nhau cười rồi sóng vai đi xuống bục.
Cả trường yên tĩnh trong vài giây, sau đó thì bùng nổ, hoàn toàn không thể
khống chế được mà đầy tiếng thét chói tai.
“Mẹ nó, chúc đàn anh đàn chị lâu lâu dài dài nha! Hai người nhất định phải
hạnh phúc đó!”
“Ô ô ô ô đây là tình yêu hoàn mỹ gì chứ, nước mắt tớ không đáng tiền sao
hả.”
“Lớp 12 đúng là cho tớ sự mạnh mẽ nha! Còn không phải là lên Đại học
con mẹ nó thôi sao!!”
“Tự do yêu đương muôn năm, chúng em cũng muốn yêu đương, chúng em
muốn tự do!”
“Ngôn Lễ đẹp trai quá đi aaaaaaa, trường Số Năm thiếu tớ một Ngôn Lễ
rồi.”
……..
Mạnh Hành Du còn chưa kịp kích động ngửa mặt lên trời hét to thì Ngôn
Lễ và Biên Từ đã sóng vai rời đi, cô không khỏi cảm thấy hâm mộ.
Cũng đều ở trường Số Năm, vì sao khoảng cách giữa người với người lại
lớn thế chứ?
Trì Nghiên thấy hốc mắt của Mạnh Hành Du đỏ ửng thì bất an trong lòng
càng tăng thêm, anh hỏi người xung quanh xin một bịch khăn giấy, sau đó
rút ra một tờ đưa cho Mạnh Hành Du: “Lau đi, có gì hay mà khóc chứ.”
Mạnh Hành Du nhận lấy, sau đó trừng mắt nhìn cái người không hiểu
phong tình này, gằn từng chữ nói: “Bởi vì tôi không có chứ sao.”
Trì Nghiên khó hiểu, hỏi: “Cậu không có gì chứ?”
Mạnh Hành Du không có nước mắt để lau, chỉ hỉ nước mũi, sau đó uất ức
nói: “Tôi cũng muốn ngọt ngào yêu đương.”
Trì Nghiên: “……”
“Tôi cũng muốn có một bạn trai hay cười cơ.”
“……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.