KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 442

Bố mẹ Mạnh ngủ sớm, Mạnh Hành Du đứng lên duỗi người, rồi cầm ly
xuống lầu lấy nước, sau đó đi vòng về phòng thì nghe thấy tiếng kêu của
điện thoại, vừa cầm lên thì thấy là Trì Nghiên nhắn tới.
Trì Nghiên mỗi ngày đều nhắn tin cho cô, có đôi khi Mạnh Hành Du trả lời
nhưng có lúc cô trả lời, có lúc thì không, anh cũng không nhắn nhiều lắm,
cũng không làm cô cảm thấy phiền.
Việc này giống như sợ cô sẽ quên mất anh, cho nên mỗi ngày cần phải nhắn
tin tới tạo cảm giác tồn tại vậy.
Mạnh Hành Du tập mãi cũng thành quen, vừa rồi lúc lấy nước ở dưới lầu cô
còn nghĩ hôm nay Trì Nghiên còn chưa gửi cảm giác tồn tại của anh đến, có
phải do phiền chán không kiên nhẫn nữa rồi không.
Rõ ràng mới đi có một tháng thôi mà.
Còn nói 1 năm sẽ quay về nữa chứ.
Mới tốn tí sức vậy mà còn không chịu nổi còn quay về cái rắm.
Miệng đàn ông đúng là lươn lẹo, đều là cái móng heo lớn hết.
Ai dè vừa uống nước xong quay lại thì thấy tin nhắn tới.
Mạnh Hành Du chột dạ sờ mũi, làm bộ như vừa rồi chưa từng nói tào lao gì
về Trì Nghiên, sau đó mở tin nhắn lên xem.
——–“Nghe nói cậu được giải nhất cấp tỉnh, tớ biết chắc mà, nhưng vẫn
chúc mừng cậu, chờ tin tốt giành được suất lên ĐH thông qua tiến cử của
cậu.”
Mạnh Hành Du đọc xong thì suy tư một lát rồi trả lời.
——–“Ừ, cảm ơn cậu.”
Trì Nghiên đã quen thói khách sáo của Mạnh Hành Du nên anh cũng luôn
tìm lời mở đầu nói chuyện.
——-“Khách sáo gì chứ, tớ có chuẩn bị quà cho cậu, có cơ hội sẽ tặng
cậu.”
——-“Không cần đâu, tình hình của Cảnh Bảo thế nào rồi?”
——-“Cũng không tệ lắm, tháng sau có thể làm phẫu thuật rồi.”
——–“Ừ, giúp tớ hỏi thăm em ấy.”
——–“Được rồi, khuya rồi cậu còn chưa ngủ sao? Ngày mai có hẹn gì
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.