KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 71

Thi Kiều thì Mạnh Hành Du rất ít tiếp xúc, ngày thường cậu ta chỉ toàn
chơi với bạn học hồi sơ trung, cảm giác cũng tạm được, ngoại trừ ấn tượng
thích đẹp thích đến trễ còn có lúc nào cũng khó chịu với cô, thì không còn
gì khác nữa.
Còn có một người gọi là Trần Vũ, chưa tắt đèn thì sẽ không về, ngày
thường trên lớp vẫn cô độc một mình, cảm giác tồn tại cực thấp.
Lời nói của Thi Kiều vừa rồi thật sự khó nghe, nếu không phải chính tai
mình nghe thấy thì Mạnh Hành Du thật sự không tin lời này chính miệng
cậu ta nói.
Sở Tư Dao cười gượng hai tiếng, kéo hành lý tới bàn học, không trả lời Thi
Kiều mà nhìn về phía Mạnh Hành Du, hỏi: “Du Du, ngày mai cậu không về
nhà sao?”
Mạnh Hành Du “Ừ” một tiếng, “Không về, bố mẹ tớ đi công tác rồi, nhà
không có ai cả.”
Thi Kiều thuận miệng xen vào, khẩu khí ngây thơ: “Du Du à, nhà cậu làm
gì vậy, chiếc xe chở cậu tới hôm khai giảng chắc không tiện nghi lắm đúng
không? Để về nhà tớ nói bố tớ thuê cho tớ một chiếc để đưa tớ đi học, chắc
có phong cách lắm đây.”
Sở Tư Dao sửng sốt, trên mặt không có ý cười mà toàn là xấu hổ.
Mạnh Hành Du trợn trắng mắt, xoay người lại cười với cậu ta, hoàn toàn
không có bộ dáng tức giận, chỉ phun ra ba chữ: “Nằm mơ.”
Thi Kiều: “……”
“Cậu cảm thấy hứng thú sao? Cậu thử xem, trong mộng thì cái gì cũng có
hết, không cần đi thuê đâu.”
Mạnh Hành Du lấy chiếc áo thun ngày mai muốn mặc trong tủ quần áo ra,
lúc đi ngang qua Thi Kiều, ý cười liền lạnh xuống: “Con gái con đứa, đáng
yêu một chút mới có người thích, cậu nói có phải không?”

Câu hỏi PASS chương 8 + 9

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.