KHÁCH BỘ HÀNH THỜI GIAN - Trang 13

Người đàn ông béo ngắt lời, chỉ vào miếu thần hỏi: "Cô cũng là người

hâm mộ của vị Pha-ra-ông bên trong này sao?"

Diệp Giai Nam mỉm cười lắc đầu, đột nhiên nói: "Có một hôm tôi nhìn

thấy Abu Simbel trong sách, cho nên muốn đến đây nhìn một lần."

"Vậy cô cảm thấy thế nào?" Người đàn ông béo tò mò.

"Rất rung động, thần kỳ lại kính phục."

"Rung động?" Người đàn ông béo tò mò.

Diệp Giai Nam quay đầu lại nhìn thoáng qua pho tượng màu vàng

đang được bao phủ trong nắng, khi mặt trời chiếu xuống vô cùng lộng lẫy
không hề có cảm giác đổ nát, lẩm bẩm: "Dựa vào thiên văn sắp đặt được
tuyệt diệu như vậy, hơn thế nữa thời gian cũng thực sự thần kì, trải qua bao
nhiêu năm như vậy, thứ gì cũng có thể bị nó phá huỷ, nhưng Kim Tự Tháp
và nơi này vẫn còn, lại được thời gian nhân từ như vậy."

Người hướng dẫn viên nhìn cô: " Ở Ai Cập chúng tôi có một câu ngạn

ngữ hơi giống câu cô vừa nói."

"Câu gì?" Diệp Giai Nam hiếu kỳ.Người hướng dẫn viên hình như

đang cân nhắc từ ngữ: "Câu ngạn ngữ nói rất đúng, tất cả đều sợ hãi thời
gian, mà thời gian lại sợ hãi Kim Tự Tháp."

Sau khi Diệp Giai Nam nghe thấy câu này, nhìn về phương xa, sau đó

giơ cổ tay lên xem đồng hồ, yên lặng nhìn kim dài của đồng hồ chạy, không
nói gì. Sau một lúc, ánh mắt cô dời đi mới hỏi: "Ba nghìn năm trước ở đây
cũng như thế này sao?"

Cô ở trong thư viện bắt gặp con số ngày 22 tháng 10 ở một nơi khác

trên Trái Đất có kỳ tích như vậy, cho nên mới có ý tưởng bộc phát đến Ai
Cập, hơn nữa cũng chả hiểu rõ tình hình ở đây. Đoàn xe của cô cũng chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.