KHÁCH ĐẾN TỪ NƠI NÀO - Trang 54

Hàn Thác rất muốn uống nước để làm dịu yết hầu khô khốc. Lạc Hiểu

ngồi lên người anh khiến toàn bộ cơ thể trở nên căng cứng. Cô ngẩng đầu,
vẻ mặt si ngốc, từ từ hôn từ cổ của anh đi xuống. Quả thật, lúc này anh rất
muốn đè cô xuống xem cô còn dám ngang tàng như vậy không.

Nhưng Hàn Thác vẫn nhịn được. Anh bắt được cánh tay cô, từ từ nâng

cô lên. Khuôn mặt Lạc Hiểu càng đỏ hơn, cô quay người muốn xuống
giường. Hàn Thác lại kéo cô vào trong lòng, nhìn chằm chằm, nói rành rọt
từng chữ: “Lạc Hiểu, anh biết em đang nghĩ gì. Anh không muốn mình chỉ
là một nhánh cây cứu mạng. Anh muốn mình là một gốc cây, cắm rễ sâu
trong tim em. Đó mới chính là tình yêu mà Hàn Thác anh muốn.”

Lạc Hiểu không nói thêm bất kỳ lời nào.

Cuối cùng lấy tay che mặt, nói ra một câu: “Rất xin lỗi!”

Hàn Thác cười: “Em xin lỗi gì chứ? Là anh chiếm tiện nghi.” Anh kéo

tấm mền bên cạnh quấn quanh người cô, sau đó trầm giọng nói: “Ôi, dáng
người em thật tuyệt! Thật thèm muốn ‘tương lai’ của anh.”

Rốt cục, Lạc Hiểu vẫn bị anh chọc cười.

Anh hít sâu một hơi, đứng lên: “Anh đi, ở lại nữa, anh không biết

mình sẽ làm chuyện gì nữa. Nhóc con, sáng mai em muốn ăn gì?”

Lạc Hiểu ngẩng đầu lên nhìn anh.

Ngọn đèn trong phòng mờ ảo, chiếu lên gương mặt ôn nhu của hai

người.

Cô trầm mặc.

Anh rất kiên nhẫn chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.