KHÁCH NỢ - Trang 166

đã túm được dễ dàng. Mãi rồi con chuột hóa mệt lử. Nó chạy chậm
dần và cuộc chơi cũng dần mất thú vị.

Khi đó, ở trong đống củi, bỗng lại có tiếng rúc rích. Lại có

tiếng lao xao của lũ chuột nào khác. Chả biết là chúng đùa nhau
hay là chúng định chơi cái lối chó cậy gần nhà, đứng trong ấy mà
chửi đổng ra. Toan nhảy vào vồ cho chúng chết một mẻ, nhưng
mèo vướng con chuột tù binh ở dưới chân. Đã thế, phải mắng cho
chúng một trận mới được. Mèo liền gầm gừ, gầm gừ làm như
sắp lăn ngay vào chiến tranh với quân thù cỏ rác kia. Lũ chuột
nhép câm ngay. Song chúng cũng không câm hẳn. Hễ mèo mà ngắt
tiếng là chúng nó lại “ chiii chiii” rầm rầm. Làm điệu như xỉ vả
bác mèo.

Bực mình, mèo ta nhảy một bước. Chú chuột nhắt đang nằm

yên như chết vụt vùng chạy. Mèo hoảng hốt thò dài chân ra, nắm
lấy nó. Nhưng chỉ nắm hụt được cái bóng lưng của chú chuột in
thoáng trên nền đất dài đầy ánh trăng. Hai mắt mèo long lanh,
sáng quắc! Cũng không thể đủ sáng để chọc thủng bóng tối dày ra,
mà tìm thấy chú chuột nhắt tí hon.

Gã mèo sục vào đống củi. Giá gã đâm đến vỡ đầu ra cũng

chẳng tóm được một nỡm chuột. Mà những tiếng chii... chii quái
ác, rất khó chịu vẫn văng vẳng đâu hai bên lỗ tai.

*

* *

Chàng mèo mướp - mà chàng mèo nào cũng thế - không cố ý ăn

thịt chuột nhắt bao giờ. Mèo chỉ bắt những con chuột tiểu yêu đó
để đùa nghịch và để hả cơn cáu kỉnh, vì loài chuột nhép cứ bặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.