KHÁCH NỢ - Trang 212

bụng cùng cái rốn gớm ghê của cu Lặc. Và hắn đã lớn hơn tôi
nhiều.

*

* *

Người trong cả làng tả cu Lặc bằng mấy nét thực đơn sơ:

Bụng nó to hơn cái bụng ông phỗng. Rốn nó vừa bằng cái bát

mộc. Nó ăn như đánh trống.

Quả thật là cu Lặc ăn khỏe vừa ngoại ngạch mà vừa vô địch. Hình

như chẳng bao giờ hắn no miệng. Ăn lắm vào, cái bụng tích trữ bị
phình ra quá đỗi, thì phải thôi đấy, chứ cu Lặc chẳng hề biết thế
nào là no đâu. Lúc ngồi ăn, hai chân hắn xoạc ra, để cho cái bụng
được tự do thở và chứa. Rồi thì hắn múa đũa lên để và, để húp
soàn soạt. Cơm quyện với nước canh cứ trôi xuống cuống họng
òng ọc như nước chảy xuống lỗ cống. Hắn ăn lấy ăn để, ăn ăn,
thở thở, như ăn cướp.

Nhưng thực tình hắn lại mụ mị, hiền lành. Mà dường như lại

đá lẩm cẩm. Bởi vì, có một ngày Tết, đương ngồi đông đủ cả nhà,
u tôi sẻ vào bát cho một ít canh miến gọi là ai cũng có chút thơm
ngày Tết. Hắn húp sụp một cái, rồi há hốc mồm ra tru lên:

- Úi chà! Tơn tơn quá. Chưa luốt đã tụt vào củ tỉ !

Từ đấy, ngày Tết mà ai sẻ món canh miến cho cu Lặc, cu Lặc

cũng lắc đầu. Hắn sợ những sợi miến trơn và lạnh, chưa kịp
nuốt, đã trôi tuột xuống tận cuống họng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.