KHẢI HOÀN MÔN - Trang 409

Ravic tự hỏi xem có cần nói cho cô biết là mình sẽ không quay lại nữa

không. Nhưng anh thấy hôm nay thế là quá đủ rồi. Đủ cho anh, và đủ cho
Jeanne. Cô đã ngăn cản được điều đó. Nhưng dù sao, trước sau rồi cũng
phải nói.

- Anh ở lại đi. - Cô nói.

- Anh không ở lại được.

Cô đứng dậy và đến tựa vào anh. Cả cái thủ pháp này nữa. - Anh nghĩ.

Đủ lệ bộ. Cái chiến thuật đã cũ mà luôn luôn công hiệu. Cô ta không quên
dùng một biện pháp nào. Anh tránh ra.

- Anh phải trở về. Một trong các bệnh nhân của anh đang hấp hối.

- Các bác sĩ bao giờ cũng có lý do chính đáng. - Cô nhìn anh đăm đăm,

nói chậm rãi.

- Cũng như các cô ấy, Jeanne ạ. Chúng tôi là những anh đốc công của

thần chết, cũng như các cô là đốc công của ái tình. Ở đây có đủ tất cả các lý
do, các quyền hạn trên đời.

Jeanne không đáp.

- Chúng tôi lại còn có một cái dạ dầy vững chắc nữa. - Ravic nói thêm -

Phải thế mới được. Nếu không, chúng tôi sẽ không sao làm nổi. Ở nơi nào
mà người khác ngất xỉu đi, thì ở nơi ấy chúng tôi lại phải ra tay. Thôi chào
Jeanne.

- Anh sẽ trở lại chứ Ravic?

- Em đừng nghĩ đến chuyện ấy. Cứ sống thoải mái đi. Rồi sẽ thấy thôi.

Anh đi nhanh ra cửa, không quay lại. Jeanne không đi theo anh. Nhưng

anh cảm thấy mắt cô dán chặt vào anh. Anh có một cảm giác tê tê như thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.