KHẢI HOÀN MÔN - Trang 408

phong lan bằng thép. Mình đến đây để đoạn tuyệt với cô ta, nhưng cô ta
khéo đến nỗi làm cho mình gần như phải thừa nhận rằng cô ta có lý.

- Như thế rất tốt, Jeanne à - Anh nói - Bây giờ em đã có đuơc chỗ ấy rồi,

thì tương lai của em đã hiện ra rõ nét.

Jeanne chồm người ra phía trước.

- Thật thế sao anh?

- Dĩ nhiên.

- Có thật không, Ravic?

Anh đứng dậy. Cứ cái đà này, chỉ ba phút nữa là anh phải xoay ra nói

chuyện điện ảnh. Không bao giờ nên tranh luận với họ. - Anh nghĩ. Bao giờ
rốt cuộc mình cũng thua. Họ nhào nặn lô-gich như là nặn sáp ấy. Tốt hơn là
nên hành động, và chấm dứt cho thật gọn.

- Thật ra anh cũng không rõ lắm. - Ravic chữa lại.

- Về vấn đề này em nên hỏi ý kiến một người am hiểu chuyên môn thì

hơn.

- Anh đã ra về đấy à?

- Phải, cần như thế.

- Sao anh không ở lại?

- Anh phải trở về bệnh viện.

Jeanne cầm lấy tay anh và nhìn vào mắt anh.

- Ban nãy anh nói với em là anh đã xong việc rồi kia mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.