12. CHIẾN LƯỢC CHO NHÀ ĐẦU TƯ
Có lẽ trong tương lai, các chính phủ sẽ có thể sử dụng một số biện pháp đã được
thảo luận trong chương trước để hướng giá tài sản theo một xu thế ổn định hơn.
Nhưng rõ ràng là điều này không chắc chắn và, theo kinh nghiệm trong quá khứ, các
dao động lớn trong giá tài sản sẽ tiếp tục. Hầu hết các ngân hàng trung ương đã đi
theo quan điểm chính thống rằng đây là một trường hợp mà nhà đầu tư cần phải thận
trọng! Vì vậy, các cá nhân cần phải suy nghĩ rất cẩn trọng về danh mục tài sản riêng,
nó chịu rủi ro gì và ở mức độ nào và liệu nó có đi đúng hướng để đáp ứng được các
mục tiêu tài chính của họ hay không.
CỔ PHIẾU VÀ BONG BÓNG CỔ PHIẾU
Người ta có khuynh hướng nhận định tài sản theo một hướng sai lầm. Sau một đợt
tăng giá trong chứng khoán, họ hy vọng giá tiếp tục tăng mạnh và có xu hướng tin
rằng họ giàu có hơn thực tế. Khi chứng khoán giảm giá, họ tin rằng mình nghèo,
mặc dù trong thực tế có một cơ hội tốt để hồi phục.
Thông thường, đối với những người đã nghỉ hưu ít nhất mười năm thì sự giảm giá
trên thị trường chứng khoán là tin tốt , vì nó cho họ cơ hội để mua cổ phiếu với giá
thấp hơn. Tất nhiên, điều này là không đúng đối với người lớn tuổi hơn đang cố gắng
làm tăng tiền tiết kiệm. Đối với họ, việc giảm giá trên thị trường không hẳn là một
tin tốt, đó là lý do tại sao người lớn tuổi thường nắm giữ một tỷ lệ cổ phiếu thấp hơn.
Quy tắc theo kinh nghiệm truyền thống là tỷ lệ tiền mặt và trái phiếu trong danh
mục của một người nên bằng với tuổi của họ. Vậy một người ở độ tuổi 30 có thể giữ
30% tiền mặt và trái phiếu và 70% cổ phiếu, trong khi người ở độ tuổi 70 thì chỉ nên
có 30% cổ phiếu. Nhưng đây chỉ là một hướng dẫn gần đúng và cũng phụ thuộc
nhiều vào việc trong danh mục đang có những loại chứng khoán nào cũng như độ
sẵn sàng nhận lấy rủi ro của cá nhân đó. Hơn nữa, nó không tính đến các định giá
cực đoan, khi chứng khoán có thể đang bước vào giai đoạn bong bóng hay vỡ nợ.
Lý tưởng nhất là sẽ có một tổ chức như Ủy ban Định giá Tài sản sẵn sàng giúp
mọi người quyết định xem liệu giá cả có đang ở một trong hai thái cực không, nhưng
nếu không có nó thì mọi người sẽ phải dựa vào sự đánh giá của riêng mình. Tôi đã
lập luận trong Chương 10 rằng hệ số P/E có thể được sử dụng như một chỉ báo thô
và cấp độ lớn hơn 20 thường là một tín hiệu cảnh báo tốt. Ngoại lệ duy nhất có thể
có trong suốt quá trình suy giảm kinh tế là khi lợi nhuận đang giảm sút và người ta