KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 214

“Đồ tự mãn hợm hĩnh...”

Ben đặt bàn tay lên phía dưới lưng Annabelle, đẩy cô đi qua quầy bar

vào phòng ăn phía sau.

Annabelle bước vào phòng, đưa mắt tìm kiếm gia đình cô, song người

đầu tiên cô nhận ra là Mike. Một phụ nữ gần như đang ngồi trong lòng anh.
Một âm thanh lạ lùng mang âm hưởng kim loại nhấn chìm mọi âm thanh
khác xuống, nghe như một hồi cồng vang lên liên hồi hay một tràng xập
xèng của hormon giới tính. Cô chớp mắt, hy vọng mình đang bị ảo giác,
nhưng thậm chí cả trí tưởng tượng màu mỡ của cô cũng không thể hình
dung ra thứ gì như thế. Trí tưởng tượng của cô không được tốt đến thế với
nỗi kinh hoàng. Nếu được vậy, chắc cô sẽ là Stephen King tiếp theo.

Cô quay sang Ben, làm như thể không hề thấy Mike và mỉm cười. “Bàn

của chúng ta ở đằng kia.” Cô hất hàm theo hướng đó và ngẩng đầu cao
ngang với Ben, trong khi bàn tay anh ta yên vị sau lưng cô, đưa cô tới bàn.

“Richie Ronaldi.” Cô quay về phía giọng nam cao ấm áp vừa cất lên và

thấy một người đàn ông tròn trịa hói đầu với một bên lông mày và một nụ
cười hết cỡ đang len lỏi qua nhà hàng đông đúc tìm tới. Rich đứng cạnh
bàn của họ và bắt tay ông ta. “Vinny, bác chắc còn nhớ mẹ cháu, Maria, cô
Rose, em gái cháu Annabelle, còn đây là... bạn cô ấy, Ben Walsh và bố
cháu, Paul.”

Vinny DiNicola gật đầu chào lần lượt từng người và dành cho Annabelle

một cái nhìn cười cợt.

Annabelle mỉm cười qua suốt màn chào hỏi, Ben đưa tay vòng qua eo cô,

và cô quyết định sẽ dùng nạng nện anh ta ngay khi cô tìm ra cách để
chuyện đó giống một vụ tai nạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.