KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 235

Họ chọn một bàn, người phục vụ mang nước đến cho họ. Millie đẩy thực

đơn sang bên. “Hãy gọi món kabob cừu. Ngon tuyệt vời.”

Mike gật đầu tán thành, và Millie, có vẻ quen thuộc với thực đơn, liền

gọi cho cả hai người.

Sau khi người phục vụ quay đi, Millie uống một hơi trước khi bà lên

tiếng. “Tôi chưa bao giờ cho ai ở chỗ làm biết tôi đi đâu vào giờ ăn trưa, vì
tôi không muốn phải nhìn thấy họ nhiều hơn mức cần thiết. Cậu là người
duy nhất tôi đưa tới đây. Không có ai khác biết chỗ này.”

“Okay.”

“Có một chuyện đang xảy ra mà cậu cần phải biết. Khi tôi tới sáng nay,

tôi nhận được một cuộc gọi từ một ông Tuggle. Thoạt đầu, tôi nghĩ ông ta
là một bệnh nhân. Tôi hỏi có thể giúp được gì cho ông ta, và ông ta bắt đầu
hỏi rất nhiều câu hỏi về tình hình hành nghề, và cụ thể hơn là về cậu. Khi
tôi hỏi những câu hỏi đó để làm gì thì ông ta nói đang làm điều tra về điều
trị các bệnh về phổi, một lời giải thích cũng có lý, ngoại trừ những câu hỏi
cụ thể về cậu.”

“Những câu hỏi kiểu gì?”

“Ông ta hỏi cậu là kiểu bác sĩ như thế nào, liệu cậu có tham vọng không,

có dễ làm việc cùng không, am hiểu chuyên môn, chu đáo với bệnh nhân
không, những chuyện đại loại như thế. Đầu tiên, tôi nghĩ ai đó đang cố gây
rắc rối cho cậu, vì các thành viên không mấy vui vẻ với chuyện cậu từ chối
không chịu mắt nhắm mắt mở với những gì liên quan tới bác sĩ Meyer.
Nhưng ông ta không hề bới móc những chuyện xấu xa. Tôi nghĩ cậu phải
biết có ai đó đang để ý đến cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.