KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 279

Không có vẻ gì là Colleen tin câu trả lời. Quỷ tha ma bắt nỗi bất lực của

cô trong việc dối trá một cách thuyết phục. “Okay, bác bắt quả tang được
cháu rồi. Cháu hơi chóng mặt một chút. Có lẽ do uống nhiều

ibuprofen

[45]

khi bụng đang rỗng. Hẳn bác nghĩ cháu đã phải rút ra được

bài học sau Ngày của Mẹ.”

Lần đầu tiên trong đời, cô thực sự thấy hợp với mẹ của một người bạn

trai, và bây giờ cô lại phải... Làm cách nào một cô gái có thể nói với người
đàn ông cô ta yêu rằng anh ta là anh trai mối tình đầu của cô? Khỉ thật,

những tay viết kịch bản của General Hospital

[46]

chẳng nghĩ ra được gì

tương tự như cuộc đời cô.

Colleen cũng chẳng hề bị mắc mồi với câu chuyện về ibuprofen, nhưng

bà cũng đủ tế nhị để không căn vặn thêm về chủ đề đó nữa. Họ quay lại
bàn, và Colleen khăng khăng giành phần thanh toán. Annabelle chẳng còn
hơi sức đâu để đôi co nữa. Cô muốn về nhà, giả bộ như ngày hôm nay chưa
bao giờ xảy ra. Becca thế nào cũng khăng khăng muốn biết từng chi tiết
nhỏ. Thật tiếc, cô nàng sẽ phải nhận cú sốc của cả đời người. Annabelle
biết chính xác cảm giác đó ra sao và không có hứng thú gì với chuyện phải
trải qua một lần thứ hai.

Becca nằm ườn trên trường kỷ cùng Dave, con chó lúc này bình thản ngủ

khì khì bên cạnh người bạn chí thân mới của nó sau khi trải qua một buổi
chiều thăm dò. Thỉnh thoảng nó lại tỉnh giấc và thè lưỡi liếm lên bàn chân
hay lên mặt cô. Becca lấy làm tiếc về hai điều: Dave là một con chó, và đó
là cái lưỡi duy nhất, cho dù là của người hay của chó, cô từng được tiếp xúc
từ hơn một năm qua. Không hề muốn xúc phạm Dave, nhưng cô thích một
anh chàng giống đực thuộc loài người hơn Dave, một người bạn mà có phải
thừa nhận là anh chàng giống đực dễ thương nhất cô từng biết đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.