KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 332

Khi cô bừng tỉnh giữa đêm khuya, lén ra ngoài hiên gọi điện cho Becca

mà chẳng buồn để ý tới giờ giấc, Annabelle đã khẩn khoản đề nghị cô bạn
tới Brooklyn gặp họ. Becca từ chối vì cô biết Annabelle quá rõ. Cô giải
thích theo phong cách dứt khoát của mình rằng Annabelle nên biến việc
báo tin thành một cuộc hội ngộ thay vì đoạn kết của một mối quan hệ.
Becca vẫn còn mang ảo tưởng về chuyện Annabelle và Mike có thể thu xếp
ổn thỏa được. Điều Becca không hiểu, và chính Annabelle cũng mới vừa
hình dung ra, là cô sẽ không cho phép mình bị bố anh xử tệ, và cô quá yêu
Mike để buộc anh phải lựa chọn giữa cô và gia đình anh, để rồi oán trách
cô năm năm sau. Không, cô không thể để chuyện đó xảy ra.

Không gì chán hơn chuyện quay về nhà sau một kỳ nghỉ, nhất là khi

người bạn đồng hành của ta lại lặng lẽ tới mức bất thường. Đã vài lần Mike
thử khơi mào một cuộc trò chuyện. Lên kế hoạch cho chuyến đi tiếp theo
của hai người tới Hampton dường như chỉ làm tình hình xấu đi, và bàn về
tuần lễ đang chờ đợi phía trước cũng chịu chung số phận. Annabelle cắm
chiếc iPod của cô lên giá và mở một điệu nhạc jazz sầu muộn trong lúc anh
luồn lách qua dòng xe cộ đông nghịt vào kỳ nghỉ trên Xa lộ Hoàng hôn, nơi
anh dám chắc có thể cạnh tranh với tuyến đường cao tốc Long Island về vị
trí bãi đậu xe lớn nhất thế giới.

Khi anh dừng xe trước tòa nhà đá nâu có căn hộ của Annabelle, mức

căng thẳng trong xe đã lên tới mức gần như không thể chịu nổi. Anh chui ra
khỏi ghế lái xe, và chỉ vừa kịp vươn vai xong đã thấy Henry cùng Wayne
đang đợi cạnh xe, chào đón Dave và Annabelle, rồi mang hành lý của cô
vào. Anh vốn đã trông đợi một khoảnh khắc riêng tư để tìm hiểu xem cái gì
đang làm cô bất an.

“Ngày mai lúc nào anh xong việc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.