KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 384

“Thế này nhé, sao con không cùng bố tới xem ngôi nhà. Bố có thể dẫn

con thăm thú xung quanh, chúng ta có thể cùng ăn trưa, và con sẽ có thời
gian quyết định mình muốn gì. Ở đây chúng ta thực sự rất cần một bác sĩ
chuyên khoa phổi, nhưng chúng ta có thể dành cho con vài tuần để cân
nhắc.”

Mike đứng dậy, nhìn người đàn ông là bố đẻ mình. Ông có cùng chiều

cao như anh, hơi nặng nề hơn một chút, song Mike cho rằng nguyên nhân
là do tuổi tác và chế độ ăn uống. Có thể ông thường ăn ba bữa mỗi ngày.
Mái tóc ông đã ngả màu hoa râm, nhưng dường như vốn có cùng màu với
mái tóc của Mike khi ông còn trẻ hơn. Trông ông khá phong độ với tuổi của
mình. “Tôi có thể qua đó một lát. Tôi... tôi không biết làm gì với số tiền.
Tôi không có cảm giác nó thuộc về mình. Tôi chắc Becca...”

“Becca chưa bao giờ quan tâm nhiều tới tiền bạc. Em trai con, phải rồi,

nó luôn để tâm tới chuyện này, nhưng Becca thì chưa bao giờ. Con bé sống

trong một căn hộ áp mái ở Nam Philly

[61]

. Bố thấy lo lắng về nó, nhưng

nó đã thôi không nghe lời mẹ nó từ nhiều năm trước rồi. Bố không nghĩ nó
từng có lúc nào nghe lời bố. Con bé có tính cách có phần tự do.”

“Sau cuộc nói chuyện với cô ấy, việc này không hề làm tôi ngạc nhiên.”

“Thế nào, con thấy sao? Có muốn tới ăn trưa với bố không?”

“Chừng nào ông hiểu việc tôi chấp nhận tới ăn trưa cùng ông không hề

có ý nghĩa nào nhiều hơn thế.”

“Okay. Bố chắc đó là một bước khởi đầu.” Larsen đứng dậy đưa tay ra.

Mike đứng lên khỏi ghế, bắt tay bố anh thật chặt. “Tôi đoán là vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.