KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 451

“Em sợ gì nào? Hãy nói với anh. Đừng bỏ chạy như em làm khi trước.”

“Em không bỏ chạy. Em bị vứt bỏ. Anh muốn biết cái gì làm em sợ.

Được thôi. Em sợ đánh mất mình lần nữa. Em sợ suy sụp lần nữa. Em từng
yêu Chip, và chẳng điều gì em làm có thể khiến anh ấy yêu em. Và khi anh
ấy bỏ em...”

“Cậu ấy không bỏ em. Cậu ấy chết.”

“Anh ấy bỏ em khi từ chối điều trị. Anh ấy chưa bao giờ chịu thử. Anh

ấy buông xuôi em, buông xuôi cuộc sống chung của em và anh ấy vì nó
không đáng để tranh đấu. Em không đáng để tranh đấu.” Kiệt sức, cô ngồi
phịch xuống trường kỷ, chống khuỷu tay lên đầu gối, mặt úp vào hai lòng
bàn tay.

Tấm đệm bên cạnh cô lún xuống, và cánh tay Mike ôm vòng quanh cô,

kéo cô lại bên anh. Anh hôn lên thái dương cô, ghì chặt lấy cô giây lát. “Bé
con, anh không hề giống Chip. Có thể cậu ấy không có đủ can đảm để thử.
Cho dù em có yêu ai nhiều đến thế nào đi nữa, nếu họ không có thứ lòng
can đảm ấy, em không thể cho họ nó được.”

Mike hít một hơi sâu. “Anh từng hứa với em anh sẽ không đi đâu mà

không có em. Anh đã phá vỡ lời hứa ấy, và em không hình dung anh ân hận
thế nào vì bỏ rơi em đâu. Nhưng bé con, giờ anh đã trở lại, và anh sẽ không
phạm phải cùng một sai lầm hai lần.”

“Mike...” Cô quay mặt sang anh, đưa một chân vắt tréo lên chân bên kia.

“Không, để anh nói nốt đã. Anh không sợ phải tranh đấu cho em, cho

chúng ta, nhưng anh không thể làm điều đó một mình. Anh đoán là em
đúng. Đôi khi chỉ mình tình yêu là chưa đủ. Người ta cần sẵn sàng chấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.