KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 129

nhạc rốc bị gái đẹp bám theo ấy”.

Ian vừa nghe câu so sánh của Cahill, liền lấy tay che miệng, lén cười.

Nhưng lúc Cahill quay từ Meg sang anh, anh chuyển sang giả ngáp.

Môi Meg giật nhẹ, “Pete, anh ấy cũng có việc ở đây mà, cũng như anh

thôi. Giờ chỗ này chính thức là hiện trường án mạng rồi đúng không? Vì
đội cứu hộ vừa giẫm đạp hết xung quanh rồi”.

“Thế còn hai người thì sao?” Anh ta khoát tay qua mặt Ian lẫn Meg,

“Hai người có giẫm đạp tứ phía để tìm manh mối không?”

“Anh cảnh sát trưởng, chúng tôi không muốn làm hỏng hiện trường vụ

án, nên còn không di chuyển cái xác lúc mới phát hiện ra nó kia. Thế nên
vẫn chưa xác định được nguyên nhân cái chết”. Anh hất đầu sang phía nhân
viên cấp cứu, anh này đang hí hoáy viết gì đó lên tập hồ sơ.

Anh ta ngẩng lên, đẩy gọng kính trên sống mũi, “Tôi đã bảo nạn nhân

bị gãy cổ rồi mà”.

“Nhưng vẫn chưa xác định được là do tai nạn hay có người làm gãy”.

“Việc đó đã có pháp y lo rồi”. Cahill chĩa vai vào mặt Ian rồi quay

sang Meg. “Anh và mấy tay trợ lý sẽ ở ngoài này một lúc. Em về bằng trực
thăng của cảnh sát cũng được. Cả anh nữa, anh Dempsey”.

“Không sao đâu, cảnh sát trưởng. Sáng nay tôi leo bộ, tôi cũng muốn

leo nốt cho xong”. Ian nói vào cái lưng của Cahill đang ngoảnh lại, cũng
không buồn nhìn sang phía Meg. Anh xác định đây sẽ là một phép thử dành
cho cô: anh hay là Cahill.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.