KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 127

Ian nhìn cơ thể bất động của Hans rồi nhìn lên khắp địa hình lởm

chởm, tới cây cối và bụi rậm rải rác trên sườn đồi mà anh và Meg vừa đi
lúc nãy. Ngã ư? Làm gì có chuyện đó.

“Có dấu hiệu hay vết bầm nào trên cổ không?” Ian biết cách dùng tay

không bẻ cổ một người, nên hiểu bất kỳ kẻ nào được huấn luyện như anh
cũng có thể làm điều tương tự.

Anh nhân viên cấp cứu xoay một vòng, đập đập hai cánh tay, “Anh

trông chỗ này giống phòng khám nghiệm lắm à? Có mổ xác mới biết
được”.

Ian rướn lông mày với Meg. Anh mà mổ thì còn lâu mới phát hiện ra,

“Cảnh sát trưởng Cahill đang tới chỗ này để điều tra chứ?”

Greg tiến lên phía trước, “Chúng tôi được lệnh không được phép di

chuyển cái xác cho tới khi anh ấy đến đây”.

Một chiếc trực thăng khác sà vào thung lũng, báo hiệu Cahill đã đến.

Ian tiến hai bước đến chỗ Meg, kề miệng sát tai cô, “Vụ này hay đấy”.

“Đừng chọc tức anh ta để việc ở đây suôn sẻ hơn chút đi”.

Anh cười mũi, “Ai bảo anh muốn mọi việc suôn sẻ?”

Cahill có việc của mình, Ian cũng vậy. Lộ trình của hai người có thể

giao nhau, nhưng Ian không có ý định đưa viên cảnh sát này tham gia cuộc
điều tra tối mật. Anh không thể khiến tính mạng của Jack bị đe dọa hơn
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.