KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 34

Hai bàn tay đeo găng chạm phải nhau trong khi Meg đưa ống nhòm

cho Ian. Dù lớp da của họ không tiếp xúc, cả hai vẫn thấy như có luồng
điện chạy qua. Meg giật tay lại như bị bỏng. Hóa ra cô ấy cũng cảm thấy y
hệt Ian.

Từ lúc trên xe bước xuống rồi phát hiện ra Meg là người dẫn đường,

Ian đã vô cùng căng thẳng. Anh chưa có lấy một cơ hội tận hưởng cảm giác
lại được ở gần cô. Cuộc hội ngộ này không hề giống như tưởng tượng của
anh suốt ba năm thiếu vắng Meg.

Mà tình huống bây giờ còn thậm tệ hơn.

“Anh sẽ đi dọc theo bờ sông. Có thể Kayla đã thấy có gì mắc giữa các

kẽ đá trong dòng nước”. Cô chống nạnh, “Nhưng rốt cuộc là em phải tìm
gì? Cái vali đó trông thế nào?”

“Em cũng đoán giống anh. Có thể là vali vỏ cứng, không quá lớn,

cũng không quá nhỏ”. Ian hướng ống nhòm lên triền đồi phía xa sau hẻm
núi, xem xét từng gờ đá, từng cái cây. Anh nín thở đến mấy lần, nhưng cuối
cùng phải chưng hửng.

Rốt cuộc Kayla đã thấy gì từ trên vị trí đó để đến nỗi bị giết ngay tại

chỗ?

Cái đài thu thanh của Meg kêu lẹt rẹt, rồi có giọng ai đó phát ra, “Meg

à? Meg, có ở đó không?”

Trong khi Meg trả lời cuộc gọi, Ian tập trung hết mức vào một chỗ

phía sau thác nước.

“Tôi ở lại với... anh Shepherd, Matt ạ. Chúng tôi đang tìm đường lên

nếu anh không cử được trực thăng khác tới đón”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.