KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 153

Nàng ngồi thu mình vào một góc giường tay ôm chặt hai đầu gối. Mắt

nàng chỉ nhìn chăm chú vào một điểm tựa người mất hồn. Khuôn mặt trắng
bệch không chút huyết sắc càng làm tâm hắn đau đớn.

Hắn lệnh cho tất cả mọi người lui ra ngoài cho dù trong điện có bất cứ

chuyện gì xảy ra nếu như không có lệnh của hắn thì không ai được bước
vào. Trong phòng chỉ còn hắn và nàng, hắn nhẹ nhàng bước đến cầm lấy
đôi bàn tay nhỏ bé kia. Tay nàng lạnh tựa hồ như băng. Hắn nhẹ nhàng kéo
nàng vào trong lồng ngực, dùng hơi ấm của mình sưởi ấm cho nàng. Chưa
bao giờ hắn đau như lúc này, hắn rất sợ. Hắn sợ một ngày nàng sẽ rời xa
hắn mà đi vì vậy khi nghe nàng và tên Nhật Song Vương có quan hệ hắn
liền tức giận, hắn không thể khống chế bản thân mình.

Bây giờ, nàng đang nằm trong vòng tay hắn nhưng sao lại xa lạ quá.

Nàng vì sao lại thành ra như vậy?

- Dương nhi, nàng đang sợ hãi điều gì sao? Có ta ở đây không ai có thể

thương tổn nàng, ta sẽ bảo vệ nàng suốt đời. Dương nhi, nàng có nghe thấy
không. Ta yêu nàng, yêu hơn cả tính mạng của bản thân mình. Nàng đừng
mong làm như vậy có thể chạy trốn được ta, cho dù có xuống âm phủ ta
cũng quyết đòi diêm vương đưa nàng trở lại.

Hắn cứ vậy ôm nàng, che chở cho nàng không rời.

Nàng đang thu mình vào bóng đêm lạnh lẽo, chẳng biết vì sao lúc này

lại thấy có chút ấm. Nàng muốn đưa tay về phía trước, nơi có những tia
sáng đang heo hắt lọt vào bóng đêm, nàng muốn quay về.

Nhưng vừa mới bước đi phía trước nàng lại hiện lên hình ảnh đó, đứa bé

gái nằm trên nền đất lạnh, ở giữa trán chảy ra những dòng máu tươi không
dứt. Không gian nồng đậm mùi máu tươi và mùi đất ẩm. Tiếng ai đó đang
cười rất man rợ..... Nàng giật mình giãy giụa trong vô thức.

- Không! Tránh xa ta ra, buông ta ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.