KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 159

Thấy nàng đau đớn như vậy tâm hắn đau gấp trăm lần. Nàng phải chịu

nhiều đau khổ như vậy cũng là vì hắn, nếu rời khỏi đây rồi nàng có hạnh
phúc hơn không? Nhìn nước mắt nàng cứ thế mà rơi hắn càng cảm thấy
nàng căm ghét hắn và cái hoàng cung này đến mức nào.

Hai con người, bốn con mắt nhìn nhau. Mỗi người đều mang một tâm tư

mà đối phương không thể hiểu được. Quy cho cùng tất cả đều muốn tốt cho
người còn lại.

- Dương nhi.....nếu như rời khỏi ta....rời khỏi hoàng cung có thể làm

nàng được sống hạnh phúc thì nàng đi đi........

Nghe được câu này của hắn nàng cũng không biết phải nói gì. Lặng lẽ

cầm theo cây trâm dính đầy máu tươi của hắn, nàng lê từng bước rời khỏi
căn phòng.

Bước chân càng ngày càng nặng nề, chính nàng lúc này cũng cảm thấy

mình đang lưu luyến nơi này, lưu luyến bóng hình của hắn. Nước mắt vẫn
âm thầm lăn trên gò má, nàng phải cố gắng kìm nén để không phát ra tiếng
khóc lớn "Chúc chàng hạnh phúc...."

Hắn cố gắng gượng nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của nàng khuất dần sau

cánh cửa lớn của chính điện, có thể đây là lần cuối cùng hắn và nàng gặp
mặt, có lẽ Nhật Song Vương kia mới có thể khiến nàng hạnh phúc "Dương
nhi, chúc nàng hạnh phúc..."

Khi thân ảnh nàng vừa khuất hắn liền ngã xuống, miệng nhả ra một

ngụm máu lớn. Hắn không thể khống chế cơn đau thêm được nữa rồi. Từng
hồi đau đớn đang lan truyền đến trước ngực hắn. Trước khi nhắm mắt hắn
đã kịp lệnh cho tất cả những người đứng bên ngoài không ai được phép
ngăn cản nàng rời cung.

....................................................................................................................

........

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.